Một chiều buồn, tôi lượn lờ dọc trên đường Lê Lợi để lân la vào các Hiệu sách hy vọng có thể tìm được một quyển sách nào đó hay hay để đọc....
Đối với rất nhiều thế hệ trẻ mới lớn, cánh cửa trường đại học là khát khao cháy bỏng. Riêng tôi, nó chỉ là một sự hờ hững bởi vì tôi không thể tìm thêm được một điều gì mới mẻ ở tất cả các trường đại học trên đất Việt nam này: Những gì tôi muốn biết và những gì tôi muốn hiểu thì tự tôi cũng đã tìm......
Lúc tôi chuẩn bị thi tốt nghiệp Phổ thông Trung học Quốc học Huế thì có một người bác họ của bố tôi cũng đã từng học ở Trung Quốc hơn hai mươi năm về Văn hoá Trung Quốc và các Học thuật Phương Đông Cổ đại cũng vào thăm Huế và đang ở lại chơi ở nhà của một chị họ của bố tôi cách nhà tôi ở cũng không......
Có một câu nói rất đơn sơ nhưng rất đỗi ý nghĩa với cuộc đời tôi ‘Nhà văn lúc nhỏ cũng học văn’....
Lúc tôi vào Huế thì có một chị họ của tôi đang là Giáo viên dạy Vật lý của trường Cấp III Nguyễn Hoàng (đối diện với Nhà thờ Dòng Chúa Cứu Thế) của Huế cũng đã biết tôi rất có năng khiếu về Vật lý và đặc biệt là có chuyên môn về Vô tuyến Điện tử....
Niềm hạnh phúc và sung sướng mà tôi cảm nhận được trong lòng khi mình muốn yêu một ai đó không phải là vì được yêu mà là vì trí tưởng tượng của mình...
Đến giữa năm học lớp mười một thì mắt tôi nhìn kém hẳn, từ bàn đầu, tôi không thể nhìn thấy rõ ‘nàng’đang ngồi ở cuối lớp và ở cuối ghế phía bên kia khiến tôi rất lo lắng và buồn bã. Lúc đó tôi cũng không biết mình bị cận, cứ tưởng mình bị đau mắt gì đó và lo sợ rằng tôi có nguy cơ bị mù......
Tôi phải thú thực rằng, không chỉ có trí tuệ của tôi phát triển sớm mà ngay cả những cảm xúc của tuổi mới lớn của tôi cũng sớm bộc phát. Ngay từ độ tuổi ở những năm cuối Cấp II, trong óc tôi đã từng vương vấn một bóng hình ai đó khiến cho tôi luôn thèm khát được gần gũi một người con gái......
Học hết lớp bảy ở Đông hà, gia đình tôi lại chuyển về Quảng Bình, nơi mà tôi đã từng cắp sách đến trường những ngày đầu tiên. Sau gần sáu năm sống ở Đông hà, tôi cũng đã quen rất nhiều bạn bè, đến lúc chia tay cũng nhiều quyến luyến và ngậm ngùi. Cho dù tôi đã phải trải qua những năm tháng tằng bị......
Thấm thoắt, tôi cũng đã lên lớp năm. Tôi luôn chứng tỏ mình có năng khiếu về Toán. Thế là thầy giáo chủ nhiệm đã chọn tôi vào đội tuyển....
Đất nước vừa yên được tiếng súng ở miền Nam được bốn năm thì phía Tây Nam lại bắt đầu đổ máu, những người lính lại tiếp tục quay trở lại chiến trường. Cùng với những người lính năm xưa lại có thêm nhiều người lính trẻ, các anh lại hăm hở lên đường......
May mắn nhất trong đời tôi là tôi từng được chứng kiến những mảng đời đau thương đủ để tôi trở thành một con người sống có tâm hồn ấm áp nhân tình nhưng nếu phải chứng kiến sự đau thương diễn ra hàng ngày thì tim tôi sẽ trở thành chai sạn và tâm hồn tôi sẽ hóa đá....
Học hết lớp hai, bố tôi lại đưa chúng tôi vào Thị xã Đông Hà để tiếp tục thành lập một đơn vị mới cho Tỉnh Bình – Trị – Thiên. Đông Hà chính là trước đây từng là chiến tuyến của Chính quyền Sài gòn cũ. Vùng đất này mới qua khỏi cuộc chiến tranh hai năm nên cuộc sống ở đây chưa kịp thay màu áo mới....
Bài học quan trọng và quí giá đối nhất đối với cuộc đời tôi chính là tình yêu thương của người thầy đối với học trò và nhân cách đời thường giản dị mà gần gũi học trò của người thầy chứ không phải là những kiến thức trên sách vở mà thầy đã dạy tôi vì những điều đó cho dù không có thầy dạy tôi thì......
Mẹ tôi cũng bình thường như bao nhiêu người mẹ khác nhưng mẹ tôi cũng là một người mẹ vĩ đại bởi mẹ tôi là một người có một tấm lòng bao dung và vị tha luôn thương yêu những đứa con hết mực, sẵn sàng tha thứ cho những sai lầm mà con mình vô tình vi phạm và có thể tự nhận thức được để tự sửa chữa......
Một lần từ trường về quê, trên một chuyến đò ngang qua Sông Danh, có một ông lão mặc bộ đồ nâu sòng có dáng vẻ hiền từ và thông thái cùng ngồi trên thuyền và ngồi đối diện với mẹ tôi cứ nhìn vào mặt mẹ tôi một cách chăm chú. Bất giác mẹ tôi bắt gặp cái nhìn của ông lão nhưng không cảm thấy ác ý nên......
Trước đó hai ngày, Tình báo Tiền phương Quân sự của ta đã có thông báo khẩn với các Đơn vị quân sự địa phương rằng chỉ trong hai ngày tới thì Không quân Mỹ sẽ tập trung hoả lực đánh bom toạ độ xuống một địa điểm thuộc địa bàn của Tỉnh vào đúng ngày giờ được xác định cụ thể....
Người biết kiềm chế cảm xúc của mình khi yêu cũng là người biết kìm nén lòng mình khi hờn giận...
Người đàn ông không rơi lệ vì bất hạnh chồng chất giáng xuống đời, người đàn ông chỉ rơi lệ khi đã giành được tột đỉnh vinh quang và người đàn ông chỉ khóc cho những kẻ đã vì mình phải chiến bại: Đó là người đàn ông chân chính....
Mới còn sáng sớm, tôi đã thức dậy vì về mùa đông tôi rất khó ngủ, tôi loay hoay trước cửa phòng của Sanyoung để ý lắng nghe từng tiếng động nhỏ xem Sanyoung đã dậy chưa....