Có những trải nghiệm có thể viết thành lời nhưng cũng có nhiều trải nghiệm không thể viết thành lời vì sự phong phú và đa dạng của Cuộc sống mà vài câu nói ngắn ngủi không thể bao quát được mọi ý nghĩa của nó. Dưới đây là một trải nghiệm của riêng tôi và được đút rút thành những bài học vô giá:...
Trong cuộc đời không ai không có những ký ức của mình trong quá khứ và hiện tại bởi nó đánh dấu những thăng trầm, buồn tủi và vinh quanh của đời mình trong chặng đường đời đã qua:...
Ngay buổi tối mà tôi phải đưa Sanyoung ra Sân bay để về Hàn Quốc khẩn cấp vì bị một cơn bệnh nguy hiểm, tôi quay trở về nơi lưu trú của Sanyoung để giải quyết những công việc còn lại bởi ở đấy vẫn còn nhiều tư trang và đồ đạc của Sanyoung mà tôi cần phải dọn dẹp lại cho gọn gàng, một số cần thiết......
Người biết kiềm chế cảm xúc của mình khi yêu cũng là người biết kìm nén lòng mình khi hờn giận...
Người đàn ông không rơi lệ vì bất hạnh chồng chất giáng xuống đời, người đàn ông chỉ rơi lệ khi đã giành được tột đỉnh vinh quang và người đàn ông chỉ khóc cho những kẻ đã vì mình phải chiến bại: Đó là người đàn ông chân chính....
Lại một năm nữa cũng sắp trôi qua. Tôi tưởng rằng năm nay (2003) sẽ trôi qua một cách yên ả, không có chuyện gì xảy ra nhưng mà đến cuối năm, khoảng tháng mười một thì một cậu Học viên cũ của Học viện Kỹ thuật Quân sự đã tốt nghiệp mà tôi đã từng xin cho cậu ta vào làm ở một Cơ quan Quân sự ngay......
Nhiều năm trước đây, mỗi độ cuối năm, tôi vẫn thường về quê bằng tàu hoả nhưng cũng nhiều khi vì quá muộn không mua được vé tàu thì tôi mới phi xe máy từ Hà nội về quê....
Từ khi tôi bước chân vào Thương trường tôi đã thực sự thấm thía câu nói của một vị Thủ tướng Thái lan (Sạc – sai) rằng ‘Thương trường như Chiến trường’ bởi sự cạnh tranh khốc liệt của nó. Tôi chỉ là một người làm công tác chuyên môn thuần tuý về Khoa học, Kỹ thuật và Công nghệ nên phong cách xã......
Khi tôi về nước, tôi vào làm việc ở Viện Kỹ thuật Quân sự II, người ‘sept’ trực tiếp của tôi là Đại tá Tiến sỹ Phan Ban, một trong những Chuyên gia Vô tuyến Viễn thông Quân sự nổi danh của Quân đội bởi ông ta đã có hơn tôi những mấy chục năm trong nghề và cũng đã từng có nhiều thời gian thực tập......
Những ngày cuối năm học, cái nắng gay gắt đầu hè và những tiếng kêu râm ran của lũ ve gọi hè cùng cái màu đỏ chói chang của những chùm hoa phượng, tôi lững thững bước vào lối lên cầu thang của Nhà liên hợp của Trường Đại học Tổng hợp Hà Nội để lên Phòng Đào tạo của Khoa Vật lý ở trên tầng 2....
Kể từ khi thầy Nguyễn Thúc Huy không may qua đời vì ung thư gan, người mới lên thay vị Chủ nhiệm Khoa Vật lý không thích tôi một chút nào cả. Không những vậy: Ngay từ khi tôi mới vào trường tôi đã vô tình đánh động đến sự chú ý của nhiều Giáo viên của Khoa Vật lý bởi nhiều cuộc diễn thuyết của tôi......
Hạnh phúc như muốn trải dài cuộc đời của tôi khi được sống bên cạnh nàng mặc dù đó chỉ là những khoảnh khắc ngắn ngủi gặp nhau với những câu nói yêu thương hoặc chỉ là những lời vô nghĩa nhưng trong lòng tôi lúc nào cũng chứa đầy hình bóng thân thương của nàng....
Sự bi thương giống như là một cái nút thắt chặt của một dòng chảy nhưng cũng từ cái nút bị thắt là khởi đầu của một sự phình to và bùng ra một cách mãnh liệt của dòng chảy giữa một khoảng rộng bao la... Cuộc đời này cũng như là một cây cầu dài với những nhịp nối nhịp mà khi đã đặt chân đến bờ bên......
Thấm thoắt, tôi cũng đã lên lớp năm. Tôi luôn chứng tỏ mình có năng khiếu về Toán. Thế là thầy giáo chủ nhiệm đã chọn tôi vào đội tuyển....
Niềm tin của mẹ tôi đối với tôi chính là một niềm khích lệ lớn lao của tôi để tôi có đủ can đản và bản lĩnh để tiếp tục khám phá những chân trời mới luôn mở ra không ngừng trước mắt tôi......
Làng quê tôi cũng như bao làng quê khác trên đất Việt nam, bình dị hiền hoà sau những luỹ tre xanh với những thửa ruộng liền kề. Những mái nhà san sát tập trung giữa những cánh đồng bao bọc xung quanh....
Ngay buổi tối mà tôi phải đưa Sanyoung ra Sân bay để về Hàn Quốc khẩn cấp vì bị một cơn bệnh nguy hiểm, tôi quay trở về nơi lưu trú của Sanyoung để giải quyết những công việc còn lại bởi ở đấy vẫn còn nhiều tư trang và đồ đạc của Sanyoung mà tôi cần phải dọn dẹp lại cho gọn gàng, một số cần thiết......
Người biết kiềm chế cảm xúc của mình khi yêu cũng là người biết kìm nén lòng mình khi hờn giận...
Người đàn ông không rơi lệ vì bất hạnh chồng chất giáng xuống đời, người đàn ông chỉ rơi lệ khi đã giành được tột đỉnh vinh quang và người đàn ông chỉ khóc cho những kẻ đã vì mình phải chiến bại: Đó là người đàn ông chân chính....
Lại một năm nữa sắp trôi qua. Tôi tưởng rằng năm nay (2003) sẽ trôi qua một cách yên ả, không có chuyện gì xảy ra....