Học đòi - Công ty TNHH Tam Hùng

Học đòi

Thứ hai - 14/01/2013 07:37
Chúng tôi đã chuyển vào Đông hà để sống theo cùng bố tôi hơn một năm thì một người bạn học cũ của mẹ tôi cùng công tác ở Đông hà đến chơi và thăm mẹ tôi.

Vừa bước vào nhà tôi, bà ấy đã rút từ trong túi xách ra một gói thuốc ba số 555 ra để làm quà cho bố tôi. Mẹ tôi cám ơn và nói:

‘Trời đất ơi, bạn bè dễ mấy khi đến thăm được nhau mà phải quà cáp làm gì cho bày vẽ với lại anh ấy chẳng bao giờ hút thuốc đâu’;

Bà bạn nghe vậy lấy làm lạ:

‘Anh ấy cũng từng đi Lào cùng với chồng tớ, chồng tớ khi về nước thì hút thuốc cứ như là kéo bễ lò rèn và uống rượu cứ như là thay nước vậy mà cậu bảo là chồng cậu không xài những thứ đó thì làm sao mà tin được hay là cậu khách sáo nên cứ nói vậy?’;

Mẹ tôi liền giải thích:

‘Quả thật thời kỳ đầu anh ấy cũng uống rượu nhiều lắm, cứ mỗi lần uống phải dùng cả bát sắt B52 mà uống chứ chẳng cần uống từng chén đâu. Còn thuốc lá thì hút đến vàng khè khét lẹt cả mấy đầu ngón tay nhưng rồi mình bắt bỏ là phải bỏ’;

Bà bạn nghe vậy thì tròn xoe mắt lên hỏi:

‘Cậu làm cách nào mà trị được chồng giỏi như vậy?’;

Mẹ tôi nói:

‘Có gì đâu, ngày anh ấy mới về nước, mình chê miệng anh ấy hôi mùi thuốc lá thế là mình không cho ngủ cùng hoặc phải quay đầu ngược lại nên anh ấy phải quyết tâm bỏ thuốc lá cho bằng được’;

Bà bạn nghe vậy liền tán thưởng mẹ tôi:

‘Đấy là một sáng kiến hay, tớ về sẽ bắt anh ấy bỏ thuốc lá và bỏ rượu bằng được theo cách của cậu’;

Mẹ tôi cười tủm tỉm.

Vài tháng sau bà bạn của mẹ tôi quay lại thở ngắn than dài:

‘Tớ làm theo cách của cậu không những không ăn thua mà chồng tớ còn nổi nư lên hơn nữa!’;

Mẹ tôi hỏi:

‘Sự thể là thế nào?’;

Bà bạn bộc bạch kể:

‘Tớ về cũng nằm quay ngược đầu lại và chê miệng anh ấy hôi thế là anh ấy liền lấy gối và chăn sang bên ghế dài để nằm ngủ riêng và sáng hôm sau tớ vừa dậy thì anh ấy đã quát tớ phải đi mua ngay cho anh ấy hẳn một cây thuốc lá, tớ vừa tức vừa nghẹn nói không nên lời với anh ấy!’;

Mẹ tôi nói:

‘Lẽ ra cậu cũng phải tỉnh táo một chút để có một cách làm tế nhị hơn. Sở dĩ anh chồng tớ bỏ thuốc và bỏ rượu là bởi vì kể từ ngày cưới cho tới khi anh ấy quay về là gần bảy năm và lần đầu tiên ngủ chung với tớ thì bị tớ khiển trách nên buộc lòng anh ấy phải bỏ thuốc và bỏ rượu ngay từ lúc ấy.

Cậu cũng biết đấy, tớ lấy chồng phải tới hơn bảy năm mới có với nhau được một đứa con đầu. Chính vì thế, những ngày đầu ấy mới có thể tác động được rất sâu sắc và mạnh mẽ đối với việc anh ấy phải bỏ rượu chứ còn cậu đã từng chung sống với anh chồng cậu từ bao nhiêu năm nay và có với nhau mấy mụn con rồi.

Bao lâu nay cậu không chê bai đến điều đó thì thôi, đùng đùng cậu mới bắt đầu lên cơn chướng thì chồng cậu phải lên nư với cậu là phải rồi’;

Một chuyện khác, vào thời đó cuộc sống vẫn đang rất khó khăn, phần lớn mọi người ở Cơ quan của bố tôi đều phải đi xe đạp. Khi nào có những công việc cần phải đi giao dịch với Cơ quan khác thì bố tôi mới dùng đến xe Uoat còn bình thường thì cả gia đình tôi lúc ấy cũng chỉ có hai chiếc xe đạp Thống nhất của bố tôi và mẹ tôi được mua theo chế độ cấp phát.

Cả Cơ quan bố tôi chỉ có duy nhất một người có xe máy, có thể nói rằng đó là người giàu nhất của Cơ quan của bố tôi lúc bấy giờ.

Cũng vì thời đó xe máy còn rất hiếm nên việc sửa chữa xe máy cũng rất đắt đỏ trong khi chiếc xe máy đôi lúc chỉ bị vài trục trặc nhỏ, chỉ cần cân chỉnh một chút là được.

Nhưng thực tình, cho dù có trục trặc đơn giản đến mấy mà không biết thì cũng không thể chỉnh sửa được. Một lần, xe máy bị hỏng nên người đó phải đẩy bộ ra khỏi Cơ quan để mang đến thợ sửa xe. Một người khác là Bộ đội Phục viên và từng học Cơ công của Quân đội thấy vậy liền nói với người ấy rằng:

‘Việc gì mà phải mang ra thợ sửa làm gì cho mệt?  Xe anh vừa mới mua về thì chỉ việc tháo máy ra kiểm tra lại xem có vấn đề gì hay không. Chỉ cần tháo lắp vài lần và chỉnh thử thì chắc chắn là sẽ sửa được thôi mà’;

Người có xe máy bảo rằng:

‘Cấu tạo của máy rất phức tạp, nếu tháo ra nhỡ không nhớ thì đến lúc lắp vào làm sao lắp được?’

Người kia xúi giục:

‘Việc đó khó gì đâu, cái nào tháo trước thì anh để theo đúng tuần tự ở trước, cái nào tháo sau thì anh sẽ xếp theo đúng thứ tự ở sau...’;

Người có xe máy nghe cũng có lý bèn dắt xe vào cùng làm với người Bộ đội Phục viên. Thế là sau một hồi tháo máy, mọi chi tiết được tháo rời để chùi đánh và làm sạch, cuối cùng cũng được lắp lại vào xe.

Sau khi lắp hoàn chỉnh lại toàn bộ máy móc, người kia nói rằng:

‘Tôi tin chắc là chỉ bẩn Buggi thôi, mình tháo toàn bộ máy của chiếc xe là mất công nhiều rồi. Nhưng không sao, coi như là một lần để biết tháo lắp máy móc của xe máy. Hơn nữa cũng tiện thể mà làm sạch được tất cả các cấu kiện bên trong’;

Thế rồi cả hai người cùng hì hục để khởi động chiếc xe nhưng chiếc xe vẫn không tài nào nổ được máy. Sau đó, cả hai người đành phải cùng nhau hì hục đẩy chiếc xe ra thợ sửa xe máy.

Sau khi kiểm tra hiện trạng bên ngoài của chiếc xe, người thợ hỏi:

‘Các anh tự tháo máy của xe ra à?’;

Cả hai người ‘ngoan ngoãn’ công nhận:

‘Đúng vậy!’;

Người thợ sửa xe nói:

‘Các anh đã đặt sai thì đánh điện của Má vít ở mâm điện, cần phải tháo ra để đặt lại’;

Lúc này cả hai người mới ngớ người ra vì bắt đầu hiểu ra thêm một nguyên tắc nữa của các loại máy móc là ngoài sự tuần tự trước sau đối với các cơ phận thì có nhiều loại máy móc khác còn cần phải được định vị chính xác theo góc hoặc cung và phương vị của một số chi tiết đặc biệt ví dụ như mâm điện để Má vít có thể cấp điện cho Buggi đúng thời điểm mà xăng đã được đưa vào buồng đốt...

  1978

Tác giả bài viết: Dr Trần Phúc Ánh

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết
Từ khóa: bạn học, công tác