Điểm nối nguồn
- Thứ hai - 21/01/2013 02:46
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này
Điểm nối đất được trình bày trên đây là một dẫn chứng cụ thể để cho phép có thể rút gọn bản vẽ mà không cần phải nối tất cả các điểm trong mạch cùng nối chung về cực âm với nhau.
Để hiểu rõ hơn về nguyên tắc này, hãy tham khảo tiếp các trường hợp trên đây: Ta thấy rằng, theo hình a, điện trở R1 được nối với cực dương của nguồn theo nguyên lý nối mạch truyền thống. Theo nguyên tắc này, nếu có rất nhiều phần tử nối lên cực dương của nguồn thì sẽ phải có rất nhiều đường mạch nối từ các phần tử tương ứng lên cực dương nguồn và mạch nguyên lý sẽ trở nên rất phức tạp.
Nếu áp dụng định nghĩa điểm nối nguồn theo hình b thì ta sẽ tiết kiệm được các đường mạch tránh rườm rà cho bản vẽ nguyên lý.
Trên cơ sở đó, ta hiểu rằng, mạch trên gồm có hai IC khuyếch đại thuật toán là U1 và U2 thì đầu ra của U1 là chân số 1 của nó sẽ được nối với hai điện trở R12 và R13 (hình a mô tả mạch theo nguyên lý thiết kế cổ điển – hình b mô tả mạch theo nguyên lý định nghĩa các điểm nối nguồn, hình vẽ trở nên đơn giản hơn nhưng về mặt nguyên lý của mạch thì hoàn toàn như nhau).
Còn các chân 4 (chân cấp nguồn) của cả hai IC nói trên sẽ cùng được nối chung với nguồn VCC của Battery.
Các diểm nối nguồn Input và Output vì được định nghĩa bởi các tên gọi khác tức là sẽ tương ứng với giá trị điện áp khác nên sẽ được nối biệt lập với các điểm nối nguồn khác (chúng chỉ được nối với các điểm có cùng tên – tương ứng với tên gọi sẽ được xác định bởi một giá trị điện áp nhất định).