Tình yêu ngàn kiếp





Tôi đi tìm tôi giữa chốn Vô thường
Người đi qua người như ngọn Gió vô tình lướt qua nhau
Giáng xuống đời nhau lời rên xiết của cõi lòng
Sống để đợi chờ nhau, chết nguyền hẹn kiếp sau!
 
Có một mùa thu lặng lẽ đến rồi vội vã ra đi
Lòng ngóng trông nhau chẳng nói được gì
Mắt buồn man mác, thu ngơ ngác
Mây buồn vương lên tóc lạc mất tuổi xuân thì
 
Mến thương em từ khi hoa vừa chớm nở
Xuân đến rồi xuân lại đi hoa đầy cánh
Mà lời yêu thương anh chưa kịp ngỏ
Cánh hoa nào đã rơi lả tả trước chiều tàn

 Poem of Dr Trần Phúc Ánh

Tác giả bài viết: Dr Trần Phúc Ánh