Những trải nghiệm trong Xã hội

Có những trải nghiệm có thể viết thành lời nhưng cũng có nhiều trải nghiệm không thể viết thành lời vì sự phong phú và đa dạng của Cuộc sống mà vài câu nói ngắn ngủi không thể bao quát được mọi ý nghĩa của nó. Dưới đây là một trải nghiệm của riêng tôi và được đút rút thành những bài học vô giá:


          Hãy nghĩ cho Tương lai và hãy làm cho Hiện tại;

Đông hà 1984
 

Để hơn người, không ai là thầy của mình ngoài chính bản thân mình;

Quảng Bình 1985
 

Đừng ân hận với những gì đã chọn, chỉ hối tiếc với những gì đã mất;

Quảng Bình 1985
 

Đừng cầu mong người khác làm giúp ta bất kỳ việc gì khi mà ngay cả chính ta cũng không sẵn lòng làm việc đó;

Huế 1987
 

Đừng kỳ vọng người khác sẽ tin mình khi chính mình không tin vào người đó;

Huế 1987
 

Khi ta phát hiện được một sai lầm thì cũng chính là lúc mà ta đang phạm phải một sai lầm khác;

Huế 1988
 

Hãy tự hành động theo những gì người khác đã nghĩ và hãy nghĩ trước những điều mà người khác sẽ nghĩ tới;

Quảng Bình 1986
 

Cuộc đời được tạo bởi một chuỗi những sai lầm kế thừa liên tục mà trong đó những sai lầm tự phủ định lẫn nhau cho đến lúc tạo ra một cái đúng ở cuối cuộc đời;

Huế 1989
 

Đừng bao giờ mong mình sớm thành đạt mà hãy nên chuẩn bị thật cẩn thận cho sự thành công của mình ở cuối cuộc đời;

Huế 1989
 

Hiếu chiến là dại,

                             Hiếu thắng là ngu,

                                                Kiêu ngạo là mù quáng;

Huế 1989
 

Cuộc đời cũng như là một cuộc chạy tiếp sức của loài người từ thế hệ sau nối liền những thế hệ trước mà suốt trên đường chạy con người đã trao nhau ngọn đuốc thiêng liêng của sự sống không bao giờ tắt:

          Ngọn đuốc không bai giờ tắt,

                   Con người không bao giờ ngừng chạy,

                             Con đường cũng không bao giờ về đích;     

Huế 1991
 

Chỉ có những ai đã từng trải qua những bất hạnh và bi thương mới có thể có đủ dũng khí và can đản để chiến đấu và chiến thắng với những thành bại của cuộc đời và số phận từ đó mới có thể dệt nên một trang sử thi hoành tráng với một khát khao mãnh liệt nhất về sự sống, bất khuất với nguy nan và kiên định với một niềm tin không bờ bến;

Huế 1991
 

Sự nghiệt của cuộc đời không phải là chính những bất hạnh và bi thương của nó dành cho ta mà nghiệt ngã là bởi tự ta cam chịu không muốn mình vượt qua số phận;

Huế 1992
 

Người đàn ông không rơi lệ vì bất hạnh chồng chất giáng xuống đời, người đàn ông chỉ rơi lệ khi đã giành được tột đỉnh vinh quang và người đàn ông chỉ khóc cho những kẻ đã vì mình phải chiến bại: Đó là người đàn ông chân chính.

Hà Nội 2007

Tác giả bài viết: Dr Trần Phúc Ánh