Vị Thiếu tướng - Công ty TNHH Tam Hùng

Vị Thiếu tướng

Thứ ba - 15/01/2013 12:22
Lần đó tôi được mời đến để thực hiện một Dự án Nối mạng Hệ thống Liên lạc Viễn thông Quân sự trong Toàn quân cho Quân chủng Phòng Không (lúc đó vẫn còn là hai Quân chủng tách rời gồm Quân chủng Phòng Không và Quân chúng Không Quân, nay đã được sát nhập thành Quân chủng Phòng Không – Không Quân).

Tôi đang chuẩn bị lắp đặt các Thiết bị mới do tôi thiết kế và chế tạo thử vào một Tổng trạm Vô tuyến trên Mạng Thông tin Toàn quân của Quân chủng Phòng không thì lúc đó hai Quân nhân bước vào trong đó một người là Thượng tá Phó Phòng Thông tin thì tôi đã gặp nhẵn mặt rồi còn người kia nhiều tuổi hơn và mang cầu vai đóng khung vuông có gắn một sao mà tôi không biết đó là Quân hàm Thiếu tướng bởi vì tôi chưa bao giờ để ý đến Cấp tướng cả cho nên nhìn thoáng qua tôi cứ nghĩ đó là một Hạ sỹ quan cỡ binh nhất gì gì đó mà thôi.

Vì thực chất cũng có một số Quân Binh chủng trong Quân đội và Công an có qui định về các Phẩm hàm rất phức tạp nên ngay cả lúc ấy chỉ có các Phẩm hàm Cấp uý và Cấp tá là tôi biết rõ nhất còn dưới Cấp uý và trên Cấp tá thì ít khi tôi để ý.

Vì thế, tôi cứ nghĩ đấy là một Hạ sỹ quan và tự nhiên lúc đó tôi nghĩ rằng ‘ông ta đã nhiều tuổi rồi thì chắc chắn ông ta cũng đã có tới mấy chục năm Binh nghiệp vậy mà không leo nổi lên Cấp tá hoặc thậm chí là Cấp uý gì đó thì có lẽ là vì ông ta cũng có lắm tội lỗi đầy đầu nên phải đeo mãi bộ lon cấp Binh nhất vậy’.

Tuy thế, tôi cũng chào hỏi cả hai người rất lịch sự vì nghĩ cho cùng thì vị ‘Hạ sỹ quan’ đó cũng tầm tuổi của bố tôi.

Viên Thượng tá giới thiệu tôi với vị ‘Hạ sỹ quan’ rằng:

‘Đây là một Kỹ thuật gia rất tài ba đang được tăng cường cho chúng ta để đảm bảo Thông tin trong Toàn quân. Hiện nay đồng chí ấy đang triển khai thử Hệ thống Tự động Ghép nối Thông minh cho các Thiết bị Vô tuyến và Hữu tuyến của chúng ta’;

Viên ‘Hạ sỹ quan’ hỏi lại:

‘Hệ thống Tự động Ghép nối Thông minh là gì?’;

Viên Thượng tá liền giải thích:

‘Bởi vì hiện nay chúng ta có rất nhiều loại Thiết bị Thông tin rất khác nhau mà khi cần ghép nối vào Mạng Thông tin Toàn quân thì cần phải có thêm các bộ Thích phối mà với mỗi loại Thiết bị phải có một Thích phối khác nhau nên rất phức tạp.

Đồng chí này đã đưa ra ý tưởng là thiết kế ra một bộ Thích phối Thông minh để có thể sử dụng cho bất kỳ loại Thiết bị nào, chỉ cần cắm vào là nó có thể tự động nhận dạng được các Thiết bị cần ghép nối để tự động chuyển sang chế độ hoạt động phù hợp với Thiết bị đó’;

Vị ‘Hạ sỹ quan’ liền chỉ tay vào bộ phận đang đấu dở ở trên bàn bên cạnh Tổng trạm Vô tuyến và hỏi:

‘Có phải đây là Bộ Thích phối Thông minh của đồng chí hay không?’;

Tôi vui vẻ đáp lại:

‘Dạ, chính nó đấy ạ’;

Vị ‘Hạ sỹ quan’ liền hỏi:

‘Đã có thể hoạt động được chưa:

Tôi trả lời:

‘Tôi vừa mới lắp đặt xong và đây là lần thử đầu tiên, tôi không chắc là đã có thể hoạt động tốt được ngay tức khắc nhưng ít nhất nó có thể thể hiện được một phần nào đó’;

Vị ‘Hạ sỹ quan’ nghe vậy rất hào hứng giục:

‘Vậy thì đồng chí hãy cho chạy thử đi!’;

Tôi bắt đầu cắm điện và bật công tắc nguồn của Tổng trạm Vô tuyến thì bỗng nhiên một tiếng ‘bụp’ vang lên từ trong Tổng trạm Vô tuyến và toàn bộ đèn đóm trên Tổng trạm Vô tuyến vừa được sáng lên tức thì đều bị tắt ngóm ngay sau đó, đồng hồ báo tín hiệu của Tổng trạm cũng im bặt.

Viên Thượng tá hốt hoảng gắt lên:

‘Cái quái gì thế?’;

Tôi trả lời:

‘Vì tôi lấy chung nguồn cung cấp của Tổng trạm Vô tuyến để cung cấp cho Bộ Thích phối nhưng chắc là do bị sai sót ở bộ phận tự động chọn chế độ nguồn của Bộ Thích phối mà có thể không thích phối được và đã làm cho nguồn của Tổng trạm Vô tuyến bị quá tải mà bị nổ’;

Vừa nói, tôi vừa hùng hục tháo các cáp điện để bê Tổng trạm Vô tuyến xuống định rằng sẽ tháo ra để sửa lại nguồn cho Tổng trạm Vô tuyến. Viên Thượng tá lại càng phát hoảng hơn và hỏi lại:

‘Cậu lại định làm gì vậy?’;

Tôi trả lời một cách tự tin:

‘Tôi cần phải tháo ra để sửa lại nguồn cho Tổng trạm Vô tuyến!’;

Nghe vậy, viên Thượng tá vội lấy khăn tay ra lau mồ hôi để nói rằng:

‘Đây là Tổng trạm Vô tuyến trên Mạng Thông tin Toàn quân chỉ có ba chiếc đang hoạt động thường trực trong đó Hà nội một chiếc, Đà nẵng một chiếc và Sài gòn có một chiếc. Không có thiết bị dự phòng để thay thế đâu’;

Tôi phân giải:

‘Nhưng đằng nào thì cũng hỏng rồi, không sửa thì lấy gì mà dùng?’;

Viên ‘Hạ sỹ quan’ hỏi lại:

‘Nếu sửa sẽ mất bao nhiêu lâu?’;

Tôi trả lời:

‘Khoảng 20 – 30 phút’;

Viên ‘Hạ sỹ quan nói:

‘Tôi cho cậu một tiếng đồng hồ, nếu không xong thì tôi sẽ cho cậu phải chịu kỷ luật trước toàn quân!’;

Tôi tự rủa thầm ‘một Hạ sỹ quan như ông thì lấy đâu ra lắm quyền hạn để mà dám kỷ luật tôi, chỉ vì ông bằng tuổi bố tôi chứ nếu mà ông ngang hàng phải lứa với tôi thì tôi cũng đã cho ông dăm bảy mắng’ và lấy làm hậm hực nhưng cũng đành phải lặng im để tiếp tục công việc của mình. Trong lúc đó, viên Thượng tá cự nự lại:

‘Nhưng mà cậu chưa bao giờ sửa chữa loại này, tôi sợ rằng cậu không thể làm được mà thậm chí có thể làm hỏng thêm’;

Viên ‘Hạ sỹ quan’ nghe vậy liền hỏi lại:

‘Nếu vậy thì cần phải giao cho bộ phận nào sửa chữa?’;

Viên Thượng tá đáp lại:

‘Có thể phải mời Chuyên gia của Viện Thông tin của Bộ Tư lệnh Thông tin đến xem sao nhưng không chắc là có thể làm được ngay!’;

Viên ‘Hạ sỹ quan’ lại hỏi lại:

‘Trong trường hợp đó cần phải mất bao nhiêu lâu?’;

Viên Thượng tá không dám khẳng định:

‘Nếu nhanh cũng phải vài ngày’;

Viên ‘Hạ sỹ quan’ nói:

‘Đây là Tổng trạm Vô tuyến của toàn quân nên phải hoạt động liên tục 24/24 giờ không nghỉ. Nếu mất liên lạc trong thời gian dài như vậy để sửa chữa thì nó sẽ là cả một sự an nguy rất lớn đối với An ninh Quốc phòng...’;

Rồi viên ‘Hạ sỹ quan’ quay lại hỏi lại tôi:

‘Cậu có chắc chắn là sửa được hay không?’;

Tôi khẳng định:

‘Tôi là một Chuyên gia và tôi có đủ mọi tin tưởng để khẳng định rằng tôi có thể khắc phục được!’;

Viên ‘Hạ sỹ quan’ lại nói:

‘Vậy thì cậu cứ làm và nếu không làm được thì phải chịu mọi trách nhiệm về hậu quả của ngày hôm nay.

Cậu đã hiểu rằng sự việc xảy ra trong ngày hôm nay hết sức nghiêm trọng rồi đó!’;

Tôi cảm thấy bực bội trước sự ‘quan tâm’ thái quá vì vượt quá phần hành và chức năng của một ‘Hạ sỹ quan’ và tự rủa thầm ‘ông cứ làm ra vẻ ta đây, không chịu biến đi đâu cho khuất mắt tôi, cứ khiến người khác phải bực mình’. Tuy vậy, tôi vẫn phải bắt tay vào công việc và sau khi tháo vỏ Tổng trạm Vô tuyến thì tôi đã tháo ngay bộ nguồn cấp trước (Pre – Power) để kiểm tra và không cần đo đạc tôi cũng đã biết ngay linh kiện nào bị hỏng:

Rất may, trong số linh kiện dự phòng mang theo của tôi cũng có một linh kiện tương đương mặc dù không đúng hoàn toàn nhưng bằng kinh nghiệm thực tiễn tôi khẳng định là có thể thay thế được và tôi liền thay ngay vào mạch nguồn đã bị hỏng.

Không cần thử lại, tôi đóng vỏ Tổng trạm Vô tuyến và bắt đầu đấu nối lại các cáp điện để cho chạy chính thức. Thấy vậy, viên Thượng tá hỏi:

‘Sao cậu không thử ngoài trước đã cho chắc chắn?’;

Tôi trả lời:

‘Tôi khẳng định rằng sai hỏng của mạch điện đã được phát hiện chính xác nên Tổng trạm Vô tuyến đã được khôi phục chế độ làm việc như cũ!’;

Cũng vừa lúc tôi bật công tắc nguồn của Tổng trạm Vô tuyến và các đèn hiệu trên Tổng trạm Vô tuyến đều bật sáng cùng với các đồng hồ cũng đều hoạt động và ở ống nói cũng bắt đầu phát ra một tín hiệu:

‘Đông Bắc gọi Hoà Bình, nghe rõ không trả lời?’;

Tôi liền cầm lấy ống nghe và đáp lại:

‘Hoà Bình nghe rõ và gọi Đông Bắc, nghe rõ không trả lời?’;

Nhưng phía bên kia lại im bặt, viên Thượng tá nghe vậy liền bật cười và nói:

‘Sai mật khẩu nên bên kia không đáp lại, đưa ống nói cho tôi!’;

Tôi đưa ống nói cho Thượng tá và viên Thượng tá nói vào máy:

‘Biển Đông gọi Bình Minh nghe rõ không trả lời?’;

Và phía bên kia lại đáp lại... tôi cũng cười theo. Viên Thượng tá vui vẻ bảo rằng:

‘Mật khẩu của Quân đội không phải được tuân theo qui luật logic như cậu nghĩ mà nó là những khẩu lệnh không theo qui luật nào cả. Nếu cậu có thể nghe được mật khẩu mà có thể tự nghĩ ra cách để đáp lại thì còn gì là bí mật nữa.

Nhưng mà không sao vì Liên lạc trong Toàn quân đã được nối thông’;

Viên ‘Hạ sỹ quan’ cũng thở phào nhẹ nhõm và nói rất hoan hỉ:

‘Cậu đúng là một Chuyên gia có tầm cỡ, chỉ tiếc rằng tự tay cậu làm hỏng nó nên cậu lại tự khắc phục nó.

Nếu như nó tự hỏng và cậu sửa được nó thì cậu sẽ được khen thưởng trước toàn quân!’;

Tôi lại rủa thầm ‘Viên Hạ sỹ quan này lấy đâu ra lắm quyền lực mà lúc thì bảo là kỷ luật và lúc thì lại bảo là khen thưởng người khác thế?’ và rất lấy làm hậm hực tức tối...

Vừa lúc đó, Viên ‘Hạ sỹ quan’ lại hỏi lại:

‘Thế còn Bộ Thích phối này thì sao?’;

Tôi trả lời:

‘Tôi có thể lấy một nguồn khác để cấp riêng cho nó và tạm thời không lấy chung nguồn với Tổng trạm Vô tuyến để Tổng trạm Vô tuyến không bị quá tải và sau đó tôi sẽ khôi phục lại hệ thống tự động điều chỉnh chế độ thích phối nguồn của Bộ Thích phối để chúng có thể hoạt động chung nguồn với nhau cho thuận tiện’;

Viên ‘Hạ sỹ quan’ lại hỏi:

‘Có thể tiến hành được ngay không? Tôi rất nóng lòng muốn được chứng kiến sản phẩm mới của cậu’;

Tôi trả lời:

‘Có thể được ngay’;

Tôi lấy một nguồn ngoài cấp riêng cho Bộ Thích phối rồi đấu nối vào Tổng trạm Vô tuyến:

Viên Thượng tá sử dụng máy Điện thoại Liên lạc Hữu nối qua Tổng trạm Hữu tuyến rồi đấu vào Bộ Thích phối để phối ghép vào Tổng trạm Vô tuyến, sau đó dùng máy điện thoại gọi cho phía bên kia.

Ngay lập tức, phía bên kia cũng đáp lại. Viên Thượng tá nói vui vẻ:

‘Đã thành công!’;

Viên ‘Hạ sỹ quan’ nhìn đồng hồ nói:

‘Bây giờ cũng đã muộn, lúc khác mời cậu lên Văn phòng của tôi cùng nói chuyện’;

Tôi gật đầu cho qua chuyện vì nghĩ rằng ông ta chẳng liên quan gì đến công việc của tôi cả. Viên Thượng tá đi theo viên ‘Hạ sỹ quan’ ra cửa và sau khi nói vài câu gì đó với viên ‘Hạ sỹ quan’ thì quay trở vào. Tôi thắc mắc:

‘Người lúc nãy là ai vậy?’;

Tôi tưởng như khuỵu cả hai chân xuống đất khi nghe câu trả lời của viên Thượng tá:

‘Thiếu tướng... Tổng Tham mưu Trưởng Quân chủng Phòng Không’;

 

Hà nội 1999

Tác giả bài viết: Dr Trần Phúc Ánh

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết