Mẹ tôi là thứ nữ trong một gia đình đông con và chủ yếu là con gái, không hiểu sao tất cả những lần mà bà ngoại tôi hạ sinh là con gái thì tất cả các chị em của mẹ tôi đều được ‘mẹ tròn con vuông’ nhưng hễ cứ sinh con trai thì hoặc là sơ sẩy ngay lúc vừa mới sinh hoặc là chỉ sống thêm được rất ít......
Nhiều năm trước đây, mỗi độ cuối năm, tôi vẫn thường về quê bằng tàu hoả nhưng cũng nhiều khi vì quá muộn không mua được vé tàu thì tôi mới phi xe máy từ Hà nội về quê....
Khi tôi được hơn một năm rưỡi thì mẹ tôi bắt đầu sinh đứa thứ hai, nó là em gái tôi. Khác với tôi, em gái tôi bụ bẫm lạ thường. Nó lạ thường không phải là vì thời buổi chiến tranh khốn khó có thể làm cho thai nhi phát triển yếu trong lúc nó lại rất khoẻ mạnh, mà là vì nó cũng giống như tôi, lúc mẹ......
Một sáng tinh sương, Phật bà Quan âm Bồ tát đang toạ thiền trong Am Tịnh Cô của Phật bà thì bỗng chốc đâu đó vẳng tới tiếng khóc ai oán của một hài nhi khiến cho Phật bà không sao tĩnh tâm để tiếp tục toạ thiền....