Đó là một cô bé Hàn Quốc mới mười một tuổi, còn tôi chỉ mới là một chàng trai hai mươi ba tuổi, hơn cô bé đúng một giáp tuổi....
Thằng bạn tôi không có kinh nghiệm nên không hỏi được tôi đã bị dẫn đi đâu, chỉ biết hắn chạy loanh quanh tìm kiếm để mang cơm cho tôi nhưng không được. Lúc ấy hắn cũng định qua trường Đại học Kinh tế để tìm hai cô em gái của tôi vẫn đang học ở đó để báo tin nhưng hắn cũng nghĩ lại rằng sợ sẽ làm......
Lại nói đến những câu chuyện trên Phật giới, Phật tổ đang ngự trên Phật Điện giơ tay bấm quyết rồi đột nhiên gọi La hán Tín sứ đến để cho vời Phật bà đến gấp....
Những ngày sau khi cuộc chiến tranh vừa kết thúc, ngay trên mảnh đất của Tỉnh nhà nơi mà tôi từng được sinh ra và lớn lên vẫn còn sót lại không ít tàn dư của chiến tranh:...
Những tháng ngày lại trôi qua. Mỗi khi được gần bên chị, tôi cảm nhận được sự ân cần chăm sóc của chị, chị giống như người chị và cũng giống như người mẹ hiền của tôi....
Mẹ tôi phải vào Bệnh viện Trung ương Hà nội gần hai năm để điều trị những hậu quả chấn thương trong những năm chiến tranh....
Nhiều đêm Phật bà lại đến bên tôi kể lại cho tôi nghe lại những tháng ngày ngắn ngủi mà tôi từng sống trên Phật giới, trong Am Tịnh Cô của Phật bà. Lúc ấy tôi còn là Thiên Cơ, một hài nhi bụ bẫm và tinh nghịch đã được Phật bà dạy dỗ và một Ngọc Nữ chăm sóc....