Cảm xúc đầu đời - Công ty TNHH Tam Hùng

Cảm xúc đầu đời

Chủ nhật - 13/01/2013 04:56
Những tháng ngày lại trôi qua. Mỗi khi được gần bên chị, tôi cảm nhận được sự ân cần chăm sóc của chị, chị giống như người chị và cũng giống như người mẹ hiền của tôi.

Cũng có lẽ những năm tháng vắng bóng mẹ, tôi cảm thấy trong tâm hồn mình lẫn lộn những khái niệm về tình cảm cũng như tôi chưa từng được dạy bảo những gì về tình cảm và lý trí. Nhiều lần tôi đã tự hỏi rằng lúc đó những cái mà được gọi là ‘tình cảm’ của tôi đối với chị lúc ấy thuộc loại nào trong mọi thứ tình cảm giữa con người với con người. Và nhiều lần tôi đã tự phì cười bởi cái cảm nghĩ khờ dại của tôi lúc đó!

Nhưng đó lại là điều mà tôi không dám thổ lộ với ai và chỉ mong với một người duy nhất… đó là chị. Tôi băn khoăn và day dứt mãi khi nghĩ rằng liệu chị có nghe tôi thổ lộ hay không và chị có chê cười tôi hay không?

Tôi đã trằn trọc rất nhiều đêm không ngủ để đi đến sự quyết định của mình. Và cơ hội đã đến, có một lần vào buổi chiều tà lúc tan học, chị đến đón tôi ở trường. Trên đường về nhà, lúc đi ngang qua một Nghĩa trang Liệt sỹ rất đẹp và uy nghi được xây trên một ngọn đồi cao, tôi rủ chị cùng lên Nghĩa trang đứng ngắm Hoàng hôn, chị vui lòng chiều theo ý muốn của tôi và cùng bước lên Tượng đài của Nghĩa trang rồi đưa mắt ngắm nhìn quang cảnh xung quanh vào lúc hoàng hôn.

Lúc ấy tôi có cơ hội để ngắm nhìn Thế giới chung quanh mình và cũng chính là nơi chỉ có tôi và chị để tôi ‘chiêm ngưỡng’ chị kỹ hơn...

Giữa một nơi tôn nghiêm và linh thiêng của Nghĩa trang, con người bỗng trở nên thánh thiện và chân thực hơn thường ngày. Điều đó đã khiến cho chị vốn dĩ là một người con gái hiền lương thì nay càng trở nên hiền lương hơn. Sự hiền lương ấy càng khiến cho chị trở nên xinh đẹp hơn thường ngày. Gương mặt của chị bỗng trở nên trầm tư và hơi lắng xuống vì sự thương cảm với những người đã khuất đang nằm dưới mộ khiến cho tôi đọc thấu tấm lòng nhân ái của chị và điều đó lại khiến cho chị trở nên xinh đẹp hơn thường ngày gấp bội phần... Có đúng là vậy không!? Nhưng cho dù không phải là như vậy thì vốn dĩ chị cũng là một người con gái đẹp, tôi chưa từng được biết đến tứ đại mỹ nhân nào đó của Trung Quốc nhưng kể từ lúc tôi sinh ra cho tới khi tôi lớn lên đến tận bây giờ có thể nói không ngoa rằng tôi chưa từng gặp một người con gái nào xinh đẹp hơn chị:

Chị xuất thân là một người con gái thôn quê, với lứa tuổi mười sáu vẫn còn hồn nhiên, vô tư và ngây thơ. Sự chân chất thôn quê càng khiến chị trở nên ngây thơ và vô tư hơn lứa tuổi của chị hiện có, chị càng vô tư và hồn nhiên hơn bởi đất nước lúc ấy vừa mới trải qua một cuộc Chiến tranh Vệ Quốc Vĩ đại, lòng người lúc ấy hẵng còn nguyên sơ và chân chất chưa từng có những ham muốn tư lợi đã khiến cho sự hồn nhiên vô tư và ngây thơ của chị càng trở nên lạ thường khiến tôi cảm nhận rằng mặc dầu chị lớn hơn tôi mười tuổi nhưng dường như cái thơ ngây của chị cũng giống như tôi chỉ là một đứa trẻ mới lên 5... vì thế giữa chị và tôi luôn có một sự đồng cảm gắn bó không bị ngăn cách bởi lứa tuổi!!!

Sự ngây thơ trong trắng và hồn nhiên của chị lại càng tôn thêm nét đẹp vốn có trên con người của chị: Cái đẹp của chị càng trở nên gần gũi thân thương và gắn bó không giống như vẻ đẹp đài các của các cô gái thành thị ngày nay tuy đẹp nhưng xa lạ và lạnh lùng.

Trước sự ngây thơ của chị, tôi bỗng trở nên lớn hơn và đứng trước một tuyệt thế giai nhân như chị, bỗng chốc trong lòng tôi muốn trở thành một ‘người hùng’ với một cuộc chinh phục bất phàm:

Tôi lăng xăng chạy quanh Nghĩa trang hái một bó hoa, một loại hoa dại vẫn thường mọc rất nhiều trên đồi ở các tỉnh Miền Trung mang đến tặng chị, tôi rất hồi hộp khi trao bó hoa cho chị với một câu nói lý nhí trong miệng và một nụ cười gượng gạo trên môi:

‘Em yêu chị lắm…!!!’

Rồi tôi co cẳng bỏ chạy một mạch.

Một thoáng bối rối làm chị đứng tần ngần vì quá bất ngờ trước câu nói của tôi. Chị không thể hiểu được cái mà tôi nói là ‘yêu’ là một một thứ tình cảm trai gái hay là tình cảm giữa con người và con người...!? Những cành hoa từ trên tay chị cứ lả tả rơi dần xuống chân chị.

Chị bối rối bởi trong nhân bản vốn có của chị là một người con gái mới lớn chưa từng cảm nhận và nhận thức được thế nào là tình yêu huống hồ gì là một đứa trẻ mới lên 5 như tôi đã vội vã thốt ra những lời như thế nhưng trong chị vẫn hằn sâu một tiềm thức xa xôi rằng chị là Ngọc Nữ đang khao khát và hằng muốn đón nhận tất cả những tình cảm trần tục mà Thiên Cơ dành cho chị càng khiến cho chị trở nên bối rối khác thường.

Một con người phải sống giữa hai Thế giới khác biệt bởi một Thế giới là Cõi Siêu phàm không còn ham muốn tình cảm và một Thế giới chính là Cõi Phàm trần đang khát khao mãnh liệt với những dục vọng tầm thường luôn đối chọi và xung khắc nhau trong tâm can quả là quá khó khăn cho tôi và cả cho chị.

Sự bối rối lại khiến chị băn khoăn không biết phải xử trí thế nào vì trong chị luôn bị giằng xé bởi hai nhân bản khác nhau của hai Thế giới khác biệt... Nhưng sự băn khoăn của chị không kịp kéo dài bởi chị vẫn ý thức rằng mình đang là một kẻ Trần tục và sứ mệnh của chị phải là một kẻ Trần tục khiến cho chị trở thành một người con gái Trần tục nhỏ bé và yếu đuối: Bất  giác chị nhìn ra xung quanh chỉ thấy khắp nơi đều là những bia mộ thì một cảm giác rợn người khi chợt nhận ra rằng chị đang đứng giữa Nghĩa trang một mình. Chị vội vã gọi theo tôi:

‘Em ơi, chờ chị với...!!!’. 


>>> Thiên cơ
>>> Giáng phàm
>>> Ngọc Nữ
>>> Xa mẹ
>>> Trò chơi nguy hiểm
>>> Chữ tuyệt
>>> Hạn Mười ba tuổi
>>> Du hồn
>>> Hạ sơn
>>> Mưu cầu Sự nghiệp
>>> Đặc ân
>>> Trái cấm
>>> Ngày chia ly nghiệt ngã
>>> Sang trang
>>> Hình ngục
>>> Bị tống giam
>>> Trọng thương
>>> 
San yǒung (산영)
>>> Bảo mẫu
>>> Đại nạn
>>> Thiên la - Địa võng
>>> Ba lần cửa quan
>>> Bế quan
>>> Dự án
>>> Hậu vận
>>> 
San yǒng (산영)
>>> Thức dậy
>>> Cảm hóa
>>> Lời giã biệt
>>> Khi người đàn ông khóc
>>> Có em trong đời

>>> Vắng em

 

Tác giả bài viết: Dr Trần Phúc Ánh

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết