Nếu không có ước mơ con người không thể lớn; Thành công lớn khởi đầu từ hoài bão tuổi ấu thơ...
Người đàn ông không rơi lệ vì bất hạnh chồng chất giáng xuống đời, người đàn ông chỉ rơi lệ khi đã giành được tột đỉnh vinh quang và người đàn ông chỉ khóc cho những kẻ đã vì mình phải chiến bại: Đó là người đàn ông chân chính....
Cuộc vui nào rồi cũng tàn, những ngày Sanyoung sống bên cạnh tôi đã đem lại cho tôi một niềm hạnh phúc lớn. Nó giống như một dòng nước mát ngọt trong lành chảy qua một đồng lúa đang khô cạn....
Theo truyền thuyết Phương Đông, bất kỳ ai từ lúc sinh và cho đến lúc lớn lên đều phải trải qua một kiếp nạn lớn lúc mười ba tuổi. Tôi không tin vào quan niệm ấy nhưng đó là sự thực đối với tôi....
Sau khi cuộc chiến tranh Biên giới phía Bắc vừa kết thúc, một gia đình người Hoa kiều không biết từ đâu chuyển về sinh sống và làm ăn ở Phường 5 của Thị xã Đông hà. Họ mở một hiệu bánh bao để tạo kế sinh nhai. Có lẽ nói không ngoa rằng người Hoa vốn giỏi nghề nấu nướng, cũng có lẽ vì cuộc sống khốn......
Hơn một năm sau khi tôi và bố tôi từng tiễn các anh bộ đội của một Đơn vị Bộ đội Thông tin lên đường làm nghĩa vụ Quốc tế tại Campuchia thì có một người lính đã trở về nhưng không phải là một trong những người lính mà chúng tôi đã từng đưa tiễn....
Đất nước vừa yên được tiếng súng ở miền Nam được bốn năm thì phía Tây Nam lại bắt đầu đổ máu, những người lính lại tiếp tục quay trở lại chiến trường. Cùng với những người lính năm xưa lại có thêm nhiều người lính trẻ, các anh lại hăm hở lên đường......
Học hết lớp hai, bố tôi lại đưa chúng tôi vào Thị xã Đông Hà để tiếp tục thành lập một đơn vị mới cho Tỉnh Bình – Trị – Thiên. Đông Hà chính là trước đây từng là chiến tuyến của Chính quyền Sài gòn cũ. Vùng đất này mới qua khỏi cuộc chiến tranh hai năm nên cuộc sống ở đây chưa kịp thay màu áo mới....
Làng quê tôi cũng như bao làng quê khác trên đất Việt nam, bình dị hiền hoà sau những luỹ tre xanh với những thửa ruộng liền kề. Những mái nhà san sát tập trung giữa những cánh đồng bao bọc xung quanh....
Người đàn ông không rơi lệ vì bất hạnh chồng chất giáng xuống đời, người đàn ông chỉ rơi lệ khi đã giành được tột đỉnh vinh quang và người đàn ông chỉ khóc cho những kẻ đã vì mình phải chiến bại: Đó là người đàn ông chân chính....
Cuộc vui nào rồi cũng tàn, những ngày Sanyoung sống bên cạnh tôi đã đem lại cho tôi một niềm hạnh phúc lớn. Nó giống như một dòng nước mát ngọt trong lành chảy qua một đồng lúa đang khô cạn....