Bố tôi được sinh ra và lớn lên trong một gia đình đông con và lắm kế mẫu. Bà nội tôi không may qua đời sớm để lại cho ông nội tôi những ba quí tử nên ông nội tôi lại phải lần lượt phải đi thêm những bước nữa với những bà kế sau này....
Trong cuộc đời không ai không có những ký ức của mình trong quá khứ và hiện tại bởi nó đánh dấu những thăng trầm, buồn tủi và vinh quanh của đời mình trong chặng đường đời đã qua:...
Ngay sau khi tôi được thả khỏi trại giam của đồn Công An Gia Lâm, các Sỹ quan tuỳ tùng đi cùng bố tôi phải từ biệt bố tôi để trở về Sân bay Gia Lâm cho kịp bay vào Quảng Bình ngay hôm đó....
Vào thời bao cấp, mọi thứ mua bán đều phải xếp hàng. Mỗi sáng sớm phải dậy từ rất sớm và đến trước cửa hàng rồng rắn nối đuôi nhau để chờ đợi mua những thứ mà mình cần thiết. Điều đó không còn ai lạ gì....
Đến giữa năm học lớp mười một thì mắt tôi nhìn kém hẳn, từ bàn đầu, tôi không thể nhìn thấy rõ ‘nàng’đang ngồi ở cuối lớp và ở cuối ghế phía bên kia khiến tôi rất lo lắng và buồn bã. Lúc đó tôi cũng không biết mình bị cận, cứ tưởng mình bị đau mắt gì đó và lo sợ rằng tôi có nguy cơ bị mù......
Sau khi cuộc chiến tranh Biên giới phía Bắc vừa kết thúc, một gia đình người Hoa kiều không biết từ đâu chuyển về sinh sống và làm ăn ở Phường 5 của Thị xã Đông hà. Họ mở một hiệu bánh bao để tạo kế sinh nhai. Có lẽ nói không ngoa rằng người Hoa vốn giỏi nghề nấu nướng, cũng có lẽ vì cuộc sống khốn......
Cuộc sống này đã sinh ra con người thì cũng chính cuộc sống này sẽ sinh ra cho con người niềm hy vọng và những khát khao hướng đến cuộc đời đích thực....
Tôi đã từng bị ngược đãi nên tôi cũng cảm thấy rằng sự ngược đãi của tôi đối với người khác là bình thường; Những kẻ đã phải cam chịu sự tàn bạo của kẻ khác cũng sẽ trở thành một kẻ tàn bạo nếu có thể bức hiếp được một kẻ khác....
Trong cuộc đời, có lẽ không ai chưa từng phải trải qua cái đói dù chỉ một lần cũng hiểu được cơn đói hành hạ con người khốn khổ đến mức nào! Chúng tôi đã phải trải qua một ‘cơn đói trường kỳ’, phải gọi nó là ‘cơn đói trường kỳ’ bởi cơn đói ấy kéo dài trong suốt một quãng thời gian dài hàng bao......
Ai sẽ giữ gìn cho chúng ta ngọn đuốc thiêng liêng của Nền Văn minh Nhân loại tự bao nghìn năm nay: Cuộc đời này chính là cuộc chạy tiếp sức của loài người từ thế hệ này qua thế hệ khác mà trong cuộc chạy đó loài người đã trao cho nhau ngọn đuốc thiêng liêng của tinh thần bất diệt của sự sống giữa......
Khi tôi được hơn một năm rưỡi thì mẹ tôi bắt đầu sinh đứa thứ hai, nó là em gái tôi. Khác với tôi, em gái tôi bụ bẫm lạ thường. Nó lạ thường không phải là vì thời buổi chiến tranh khốn khó có thể làm cho thai nhi phát triển yếu trong lúc nó lại rất khoẻ mạnh, mà là vì nó cũng giống như tôi, lúc mẹ......
Trên Thế giới này, có lẽ ít có một Quốc gia nào không phải trải qua những cuộc chiến tranh và không có cuộc chiến tranh nào lại không mang đến cho loài người những đau thương lầm than, làng xóm điêu tàn, đất nước nghèo nàn lạc hậu... xã hội khốn cùng......
Chúng tôi lên đến tận hà Tây thì cũng đã chập choạng tối, anh bạn dừng xe lại để hỏi dân làng xem những lò võ có ở quanh đấy không và cuối cùng thì cũng đã tìm được một lò võ. Chúng tôi vừa dừng xe trước cổng một lò võ thì đã thấy mấy môn sinh ở trần mặc quần có chít đai ở lưng quần thì chúng tôi......