Người biết kiềm chế cảm xúc của mình khi yêu cũng là người biết kìm nén lòng mình khi hờn giận...
Ngay sau khi tôi được thả khỏi trại giam của đồn Công An Gia Lâm, các Sỹ quan tuỳ tùng đi cùng bố tôi phải từ biệt bố tôi để trở về Sân bay Gia Lâm cho kịp bay vào Quảng Bình ngay hôm đó....
Năm 1987, lúc gia đình tôi đã chuyển vào Huế, một người chú họ của bố tôi từng học ở Trung Quốc gần hai mươi năm về Văn hoá và Học thuật Phương Đông đã từng ‘cắt’ cho tôi một lá số Tử vi mà trong đó nói rằng: ‘Cháu sẽ có ít nhất một lần bị tù oan vào lúc cháu 23 tuổi’;...
Hạnh phúc như muốn trải dài cuộc đời của tôi khi được sống bên cạnh nàng mặc dù đó chỉ là những khoảnh khắc ngắn ngủi gặp nhau với những câu nói yêu thương hoặc chỉ là những lời vô nghĩa nhưng trong lòng tôi lúc nào cũng chứa đầy hình bóng thân thương của nàng....
Mùa đông đầu tiên đã đến với tôi trong cuộc đời sinh viên của mình, trong cuộc đời tôi có lẽ thứ mà tôi sợ nhất chính là mùa đông. Kỳ lạ thật, tôi là một con người bằng da bằng thịt hẳn hoi nhưng tôi không hiểu sao cứ đến độ đông về là sức khoẻ của tôi lại suy sụp và tôi không biết nguyên do tại......
Biết mình là một kẻ yếu ớt cả về thể chất lẫn sinh lực, điều đó đã khiến cho tôi không thành công trong những cuộc chinh phục phái nữ đang học cùng trường, tôi đã quyết tâm học võ để rèn luyện thể lực và nâng cao dũng khí của một thằng đàn ông và tạo một thể hình điển trai cường tráng thì may ra mới......
Cuộc sống này đã sinh ra con người thì cũng chính cuộc sống này sẽ sinh ra cho con người niềm hy vọng và những khát khao hướng đến cuộc đời đích thực....
Học hết lớp hai, bố tôi lại đưa chúng tôi vào Thị xã Đông Hà để tiếp tục thành lập một đơn vị mới cho Tỉnh Bình – Trị – Thiên. Đông Hà chính là trước đây từng là chiến tuyến của Chính quyền Sài gòn cũ. Vùng đất này mới qua khỏi cuộc chiến tranh hai năm nên cuộc sống ở đây chưa kịp thay màu áo mới....
Vào một ngày khai xuân nắng đẹp, lúc ban trưa, tôi đã cất tiếng khóc chào đời ngay trên mảnh đất mà mẹ tôi và cả bố tôi cũng đã từng sinh ra nhưng miền quê ấy chỉ gắn bó những năm tháng sơ sinh của tôi để rồi sau đó tôi đã rời xa quê hương và lớn lên trên mọi miền của đất nước....
Người biết kiềm chế cảm xúc của mình khi yêu cũng là người biết kìm nén lòng mình khi hờn giận...
Chúng tôi lên đến tận hà Tây thì cũng đã chập choạng tối, anh bạn dừng xe lại để hỏi dân làng xem những lò võ có ở quanh đấy không và cuối cùng thì cũng đã tìm được một lò võ. Chúng tôi vừa dừng xe trước cổng một lò võ thì đã thấy mấy môn sinh ở trần mặc quần có chít đai ở lưng quần thì chúng tôi......
Thằng bạn tôi không có kinh nghiệm nên không hỏi được tôi đã bị dẫn đi đâu, chỉ biết hắn chạy loanh quanh tìm kiếm để mang cơm cho tôi nhưng không được. Lúc ấy hắn cũng định qua trường Đại học Kinh tế để tìm hai cô em gái của tôi vẫn đang học ở đó để báo tin nhưng hắn cũng nghĩ lại rằng sợ sẽ làm......
Lại nói đến những câu chuyện trên Phật giới, Phật tổ đang ngự trên Phật Điện giơ tay bấm quyết rồi đột nhiên gọi La hán Tín sứ đến để cho vời Phật bà đến gấp....