Thời gian đầu, khi tôi mới chuyển ra học tiếp tại Đại học Tổng hợp Hà nội, tôi ở tạm nhà của cậu ruột tôi....
Sự ‘báo mộng’ của một giấc mơ của tôi đã báo trước cho tôi sự tan vỡ của mối tình mà tôi đang ấp ủ với Nàng: Trong giấc mơ ấy tôi biết rằng tôi không thể cầu xin Phật bà tác thành cho mối duyên của hai chúng tôi....
Vào một buổi sáng, khi tôi đang đi từ dưới cầu thang của Giảng đường để lên lớp học thì vừa hay cũng gặp một người nước ngoài từ trên đi xuống....
Lúc tôi chuẩn bị thi tốt nghiệp Phổ thông Trung học Quốc học Huế thì có một người bác họ của bố tôi cũng đã từng học ở Trung Quốc hơn hai mươi năm về Văn hoá Trung Quốc và các Học thuật Phương Đông Cổ đại cũng vào thăm Huế và đang ở lại chơi ở nhà của một chị họ của bố tôi cách nhà tôi ở cũng không......
Đến giữa năm học lớp mười một thì mắt tôi nhìn kém hẳn, từ bàn đầu, tôi không thể nhìn thấy rõ ‘nàng’đang ngồi ở cuối lớp và ở cuối ghế phía bên kia khiến tôi rất lo lắng và buồn bã. Lúc đó tôi cũng không biết mình bị cận, cứ tưởng mình bị đau mắt gì đó và lo sợ rằng tôi có nguy cơ bị mù......
Học hết lớp bảy ở Đông hà, gia đình tôi lại chuyển về Quảng Bình, nơi mà tôi đã từng cắp sách đến trường những ngày đầu tiên. Sau gần sáu năm sống ở Đông hà, tôi cũng đã quen rất nhiều bạn bè, đến lúc chia tay cũng nhiều quyến luyến và ngậm ngùi. Cho dù tôi đã phải trải qua những năm tháng tằng bị......
Cuộc sống này đã sinh ra con người thì cũng chính cuộc sống này sẽ sinh ra cho con người niềm hy vọng và những khát khao hướng đến cuộc đời đích thực....
Bài học quan trọng và quí giá đối nhất đối với cuộc đời tôi chính là tình yêu thương của người thầy đối với học trò và nhân cách đời thường giản dị mà gần gũi học trò của người thầy chứ không phải là những kiến thức trên sách vở mà thầy đã dạy tôi vì những điều đó cho dù không có thầy dạy tôi thì......
Tôi đã vào lớp một khi tôi chưa đầy năm tuổi. Tôi nhớ rằng, ngày đầu tiên mẹ tôi đưa tôi đến trường xin nhập học, thấy tôi quá bé, không ai dám cho tôi vào lớp. Mẹ tôi phải lên tận Ban Giám hiệu gặp Hiệu trưởng để nài nỉ và xin cho bằng được nhưng Hiệu trưởng cũng cảm thấy ái ngại và dè dặt từ chối......
Ngay buổi tối mà tôi phải đưa Sanyoung ra Sân bay để về Hàn Quốc khẩn cấp vì bị một cơn bệnh nguy hiểm, tôi quay trở về nơi lưu trú của Sanyoung để giải quyết những công việc còn lại bởi ở đấy vẫn còn nhiều tư trang và đồ đạc của Sanyoung mà tôi cần phải dọn dẹp lại cho gọn gàng, một số cần thiết......
Người biết kiềm chế cảm xúc của mình khi yêu cũng là người biết kìm nén lòng mình khi hờn giận...
Lại một năm nữa sắp trôi qua. Tôi tưởng rằng năm nay (2003) sẽ trôi qua một cách yên ả, không có chuyện gì xảy ra....
Lại nói đến trên Phật giới. Phật Tổ ra lệnh cho La hán Tín sứ đi vời Phật bà đến. Khi Phật bà vừa đến nơi, Phật bà liền phân trần với Phật Tổ: ‘Bẩm Phật Tổ, Đệ tử biết hôm nay Phật Tổ cho gọi Đệ tử là vì việc của Thiên Cơ. Đệ tử đã từng khuyên lơn hắn, thậm chí còn giận mà mắng hắn nhưng hắn vẫn......
Từ Hàn Quốc trở về sau chuyến tham quan đầy thú vị sau khi Dự án được hoàn thành tôi đã phải lặng lẽ sống tiếp những năm tháng không tên tuổi với lý do ‘chính đáng’ rằng vì đó là một Dự án lớn liên quan đến bí mật An ninh Quốc gia nên tôi tuỵêt đối không được ‘hé răng nửa lời’ nhưng trên thực chất......
Chúng tôi lên đến tận hà Tây thì cũng đã chập choạng tối, anh bạn dừng xe lại để hỏi dân làng xem những lò võ có ở quanh đấy không và cuối cùng thì cũng đã tìm được một lò võ. Chúng tôi vừa dừng xe trước cổng một lò võ thì đã thấy mấy môn sinh ở trần mặc quần có chít đai ở lưng quần thì chúng tôi......
Thằng bạn tôi không có kinh nghiệm nên không hỏi được tôi đã bị dẫn đi đâu, chỉ biết hắn chạy loanh quanh tìm kiếm để mang cơm cho tôi nhưng không được. Lúc ấy hắn cũng định qua trường Đại học Kinh tế để tìm hai cô em gái của tôi vẫn đang học ở đó để báo tin nhưng hắn cũng nghĩ lại rằng sợ sẽ làm......
Tôi biết rằng không thể cầu xin Phật bà thêm được nữa đành giữ nguyên bộ mặt buồn thảm đến chủ nhật đón nàng. Khi nàng đến, thấy vẻ buồn chán trên khuôn mặt tôi, nàng hỏi:...
Phật bà cũng đã quay trở về Phật giới và lại nội nhập Phật Điện để nghe Phật Tổ chỉ dạy: ‘Hắn cũng đã thoát khỏi một kiếp nạn lớn như ta và Phật bà đã sắp đặt cho hắn nhưng hắn vẫn còn phải chịu nhiều kiếp nạn và nhiều tai ương khác trong cuộc đời của hắn, Phật bà có biết không?’;...
Nói rồi Phật bà dắt tay Thiên Cơ đến cổng Thượng giới, từ trên chín tầng mây Thiên Cơ nhìn rõ ngôi nhà mà mình sẽ được sinh hạ ở Trần gian. Cảm giác chia ly đến gần khiến Thiên Cơ bùi ngùi và nghẹn ngào nhưng vẫn phải chấp nhận vì một sứ mệnh... Phật bà vung cành liễu, Thiên cơ hoá dần thành một......
Tiếng Lào và tiếng Thái chỉ khác nhau ở chỗ tiếng Thái có nhiều Phụ âm hơn tiếng Lào nhưng các Nguyên âm và các cụm Nguyên âm trong tiếng Thái và tiếng Lào thì giống nhau hoàn toàn......