Lại một năm nữa cũng sắp trôi qua. Tôi tưởng rằng năm nay (2003) sẽ trôi qua một cách yên ả, không có chuyện gì xảy ra nhưng mà đến cuối năm, khoảng tháng mười một thì một cậu Học viên cũ của Học viện Kỹ thuật Quân sự đã tốt nghiệp mà tôi đã từng xin cho cậu ta vào làm ở một Cơ quan Quân sự ngay......
Cuộc đời sự nghiệp của tôi cũng có nhiều biến cố thăng trầm nhưng cũng có nhiều duyên may. Cho dù không giải thích thì bất kỳ ai cũng hiểu được rằng những thăng trầm và biến cố trong cuộc đời của bất kỳ ai cũng có thể xảy ra là bởi vì trước hết là do những khó khăn của công việc và chuyên môn.,......
Nhiều năm trước đây, mỗi độ cuối năm, tôi vẫn thường về quê bằng tàu hoả nhưng cũng nhiều khi vì quá muộn không mua được vé tàu thì tôi mới phi xe máy từ Hà nội về quê....
Ngay sau khi tôi được thả khỏi trại giam của đồn Công An Gia Lâm, các Sỹ quan tuỳ tùng đi cùng bố tôi phải từ biệt bố tôi để trở về Sân bay Gia Lâm cho kịp bay vào Quảng Bình ngay hôm đó....
Đó là một cô bé Hàn Quốc mới mười một tuổi, còn tôi chỉ mới là một chàng trai hai mươi ba tuổi, hơn cô bé đúng một giáp tuổi....
Thời gian đầu, khi tôi mới chuyển ra học tiếp tại Đại học Tổng hợp Hà nội, tôi ở tạm nhà của cậu ruột tôi....
Biết mình là một kẻ yếu ớt cả về thể chất lẫn sinh lực, điều đó đã khiến cho tôi không thành công trong những cuộc chinh phục phái nữ đang học cùng trường, tôi đã quyết tâm học võ để rèn luyện thể lực và nâng cao dũng khí của một thằng đàn ông và tạo một thể hình điển trai cường tráng thì may ra mới......
Lại một năm học nữa lại đến với chúng tôi, đó là năm lớp mười một. Lúc này Quảng Bình vừa mới xây xong một trường Cấp III mới nên chúng tôi lại chuyển về học ở trường mới ở Thị xã. Tôi cũng đã có những thành tích rất tốt trong học tập....
Trong các cuộc chiến tranh Vệ quốc Vĩ đại, bất kỳ một đất nước và dân tộc nào cũng đều có những người con anh dũng hy sinh cho Tổ quốc, cho đồng bào và cho những người thân thương ruột thịt của mình. Nhưng cũng có không ít những giọt máu oan uổng phải đổ xuống....
Trước đó hai ngày, Tình báo Tiền phương Quân sự của ta đã có thông báo khẩn với các Đơn vị quân sự địa phương rằng chỉ trong hai ngày tới thì Không quân Mỹ sẽ tập trung hoả lực đánh bom toạ độ xuống một địa điểm thuộc địa bàn của Tỉnh vào đúng ngày giờ được xác định cụ thể....
Khi em gái tôi được một tuổi, mẹ tôi tham gia thanh niên xung phong của Liên chi Đoàn Trường vì mẹ tôi là Giáo viên gương mẫu nên trách nhiệm càng nặng nề. Sáng sớm, như mọi lần, sau khi cho cả hai em tôi ăn uống, mẹ tôi giao cả hai anh em tôi cho bà ngoại trông nom....
Những đứa trẻ sinh đủ tháng hạnh phúc hơn tôi gấp bội phần bởi trời phú cho chúng sức khoẻ vốn có ban đầu và một thể hình bụ bẫm có thể nằm ngủ bên cạnh mẹ: Chúng luôn được mẹ sẵn sàng vỗ về khi trở giấc. Được sự nâng niu trong vòng tay của mẹ, bất kỳ một đứa trẻ nào cũng có thể yên giấc....
Người đàn ông không rơi lệ vì bất hạnh chồng chất giáng xuống đời, người đàn ông chỉ rơi lệ khi đã giành được tột đỉnh vinh quang và người đàn ông chỉ khóc cho những kẻ đã vì mình phải chiến bại: Đó là người đàn ông chân chính....
Bố của Sanyoung báo với tôi rằng Sanyoung sẽ sang Việt nam thăm tôi trong chuyến bay tối nay, tôi khấp khởi tràn đầy vui sướng chuẩn bị để ra Sân bay Nội Bài đón Sanyoung....
Lại một năm nữa sắp trôi qua. Tôi tưởng rằng năm nay (2003) sẽ trôi qua một cách yên ả, không có chuyện gì xảy ra....
Sau khi tôi đã bị tai nạn, Phật bà đã đến răn dạy tôi lần cuối rồi trở về Phật giới và nội nhập Phật Điện gặp Phật Tổ. Phật Tổ nói: ‘Trong vòng ba năm tới, Phật bà hãy khuyên hắn không nên làm ăn bên ngoài để tránh gặp tai hoạ. Phật bà có biết được rằng trong vòng ba năm tới hắn sẽ phải gặp những......
Đó là một cô bé Hàn Quốc mới mười một tuổi, còn tôi chỉ mới là một chàng trai hai mươi ba tuổi, hơn cô bé đúng một giáp tuổi....
Chúng tôi lên đến tận hà Tây thì cũng đã chập choạng tối, anh bạn dừng xe lại để hỏi dân làng xem những lò võ có ở quanh đấy không và cuối cùng thì cũng đã tìm được một lò võ. Chúng tôi vừa dừng xe trước cổng một lò võ thì đã thấy mấy môn sinh ở trần mặc quần có chít đai ở lưng quần thì chúng tôi......
Thằng bạn tôi không có kinh nghiệm nên không hỏi được tôi đã bị dẫn đi đâu, chỉ biết hắn chạy loanh quanh tìm kiếm để mang cơm cho tôi nhưng không được. Lúc ấy hắn cũng định qua trường Đại học Kinh tế để tìm hai cô em gái của tôi vẫn đang học ở đó để báo tin nhưng hắn cũng nghĩ lại rằng sợ sẽ làm......