Nếu không có ước mơ con người không thể lớn; Thành công lớn khởi đầu từ hoài bão tuổi ấu thơ...
Lại một năm nữa cũng sắp trôi qua. Tôi tưởng rằng năm nay (2003) sẽ trôi qua một cách yên ả, không có chuyện gì xảy ra nhưng mà đến cuối năm, khoảng tháng mười một thì một cậu Học viên cũ của Học viện Kỹ thuật Quân sự đã tốt nghiệp mà tôi đã từng xin cho cậu ta vào làm ở một Cơ quan Quân sự ngay......
Tôi đang làm việc bên cái máy tính của tôi thì có một câu chào rất nhỏ nhẹ vì dè dặt vang lên từ phía sau lưng tôi: ‘Em xin chào anh’; Tôi quay lưng lại và gật đầu cùng lúc nhìn thấy trước mặt tôi là một cậu Học viên Sỹ quan của Học viện Kỹ thuật Quân sự. Cậu ta lại lên tiếng: ‘Em xin lỗi vì em......
Ngay sau khi tôi được thả khỏi trại giam của đồn Công An Gia Lâm, các Sỹ quan tuỳ tùng đi cùng bố tôi phải từ biệt bố tôi để trở về Sân bay Gia Lâm cho kịp bay vào Quảng Bình ngay hôm đó....
Thời gian đầu, khi tôi mới chuyển ra học tiếp tại Đại học Tổng hợp Hà nội, tôi ở tạm nhà của cậu ruột tôi....
Hạnh phúc như muốn trải dài cuộc đời của tôi khi được sống bên cạnh nàng mặc dù đó chỉ là những khoảnh khắc ngắn ngủi gặp nhau với những câu nói yêu thương hoặc chỉ là những lời vô nghĩa nhưng trong lòng tôi lúc nào cũng chứa đầy hình bóng thân thương của nàng....
Một lần khi tôi đang xem một quyển tạp chí Kỹ thuật Vô tuyến Điện tử ở một Hiệu sách trên đường Lê Lợi Huế thì cùng lúc có một người đàn ông trạc chừng năm mươi tuổi cũng bước vào và cũng tìm chọn một tài liệu về Kỹ thuật Vô tuyến Điện tử....
Sự bi thương giống như là một cái nút thắt chặt của một dòng chảy nhưng cũng từ cái nút bị thắt là khởi đầu của một sự phình to và bùng ra một cách mãnh liệt của dòng chảy giữa một khoảng rộng bao la... Cuộc đời này cũng như là một cây cầu dài với những nhịp nối nhịp mà khi đã đặt chân đến bờ bên......
Vào một buổi sáng, khi tôi đang đi từ dưới cầu thang của Giảng đường để lên lớp học thì vừa hay cũng gặp một người nước ngoài từ trên đi xuống....
Một chiều buồn, tôi lượn lờ dọc trên đường Lê Lợi để lân la vào các Hiệu sách hy vọng có thể tìm được một quyển sách nào đó hay hay để đọc....
Niềm hạnh phúc và sung sướng mà tôi cảm nhận được trong lòng khi mình muốn yêu một ai đó không phải là vì được yêu mà là vì trí tưởng tượng của mình...
Thấm thoắt, tôi cũng đã lên lớp năm. Tôi luôn chứng tỏ mình có năng khiếu về Toán. Thế là thầy giáo chủ nhiệm đã chọn tôi vào đội tuyển....
Có lẽ ở tuổi nhỏ, chăn bò là một cái thú vui và hồn nhiên nhất trong cuộc đời. Nhưng ở trên một miền đất mà những dư âm của cuộc chiến tranh vẫn còn tồn tại đầy rẫy ở khắp nơi thì chăn bò là một sự nguy hiểm bởi những đứa trẻ chăn bò thường nghịch ngợm ở những nơi khuất tầm mắt quản giáo của những......
Tôi đang ngon giấc ngủ trưa thì bỗng dưng có tiếng người chạy rầm rập và tiếng hô to: ‘Trộm, bắt kẻ trộm... đứng lại’;...
Cũng vì sự kỳ thị của những đứa trẻ đối với tôi mà ở lớp tôi có một ‘tên đầu sỏ’ đáng ghét khiến tôi phải căm thù hắn bởi hắn luôn cầm đầu bọn bạn ở lớp để đánh tôi mỗi ngày....
Chúng tôi đã chuyển vào Đông hà để sống theo cùng bố tôi hơn một năm thì một người bạn học cũ của mẹ tôi cùng công tác ở Đông hà đến chơi và thăm mẹ tôi....
Thấm thoắt năm học đầu tiên trong cuộc đời tôi cũng kết thúc, đó là một ngày cuối cùng của năm học và cũng là ngày đầu tiên của kỳ nghỉ hè, tôi cùng bọn trẻ cùng lớp ùa ra cổng trường khi vừa tan buổi học cuối cùng....
Lại một năm nữa sắp trôi qua. Tôi tưởng rằng năm nay (2003) sẽ trôi qua một cách yên ả, không có chuyện gì xảy ra....
Chúng tôi lên đến tận hà Tây thì cũng đã chập choạng tối, anh bạn dừng xe lại để hỏi dân làng xem những lò võ có ở quanh đấy không và cuối cùng thì cũng đã tìm được một lò võ. Chúng tôi vừa dừng xe trước cổng một lò võ thì đã thấy mấy môn sinh ở trần mặc quần có chít đai ở lưng quần thì chúng tôi......
Lại nói đến những câu chuyện giữa Phật Tổ và Phật bà trên Phật giới. Phật Tổ nói với Phật bà: ‘Từ lúc Thiên Cơ hạ giới đến nay cũng đã hơn năm năm ở dưới Trần gian rồi, hắn cũng đã đến tuổi đi học. Ta cũng được biết sức học của hắn rất khác thường’;...