Trở về nước tôi đã tự liên hệ để xin vào làm việc tại Viện Kỹ thuật Quân sự II mặc dù cũng có một vài vị Lãnh đạo cỡ bự của Bộ Nội Vụ và bây giờ là Bộ Công An khẩn khoản mời tôi tiếp tục trở lại làm việc cùng với họ nhưng tôi không còn hứng khởi lắm bởi tôi nghĩ rằng Bộ Quốc Phòng mới là ước mơ và......
Ngay sau khi tôi được thả khỏi trại giam của đồn Công An Gia Lâm, các Sỹ quan tuỳ tùng đi cùng bố tôi phải từ biệt bố tôi để trở về Sân bay Gia Lâm cho kịp bay vào Quảng Bình ngay hôm đó....
Năm 1987, lúc gia đình tôi đã chuyển vào Huế, một người chú họ của bố tôi từng học ở Trung Quốc gần hai mươi năm về Văn hoá và Học thuật Phương Đông đã từng ‘cắt’ cho tôi một lá số Tử vi mà trong đó nói rằng: ‘Cháu sẽ có ít nhất một lần bị tù oan vào lúc cháu 23 tuổi’;...
Chiều thứ bảy cuối cùng trước khi tôi rời Hàn Quốc để trở về Việt nam trong chuyến bay giữa tuần sau thì vị Chủ tịch Tập đoàn đã gọi điện cho tôi nói rằng Sanyoung rất muốn đến thăm tôi và sẽ chơi với tôi suốt cả ngày chủ nhật nếu không làm phiền cho tôi thì Chủ tịch sẽ đưa Sanyoung đến....
Đó là một cô bé Hàn Quốc mới mười một tuổi, còn tôi chỉ mới là một chàng trai hai mươi ba tuổi, hơn cô bé đúng một giáp tuổi....
Những ngày cuối năm học, cái nắng gay gắt đầu hè và những tiếng kêu râm ran của lũ ve gọi hè cùng cái màu đỏ chói chang của những chùm hoa phượng, tôi lững thững bước vào lối lên cầu thang của Nhà liên hợp của Trường Đại học Tổng hợp Hà Nội để lên Phòng Đào tạo của Khoa Vật lý ở trên tầng 2....
Thời gian đầu, khi tôi mới chuyển ra học tiếp tại Đại học Tổng hợp Hà nội, tôi ở tạm nhà của cậu ruột tôi....
Cho đến khi vào học Đại học Sư phạm Huế, tôi vẫn tiếp tục ghi danh vào học võ ở một lớp võ ngay trong trường mặc dù trước đó tôi từng bị các lò võ khác đuổi khỏi võ đường vì can tội ‘có năng khiếu giết người’....
Sự ‘báo mộng’ của một giấc mơ của tôi đã báo trước cho tôi sự tan vỡ của mối tình mà tôi đang ấp ủ với Nàng: Trong giấc mơ ấy tôi biết rằng tôi không thể cầu xin Phật bà tác thành cho mối duyên của hai chúng tôi....
Hạnh phúc như muốn trải dài cuộc đời của tôi khi được sống bên cạnh nàng mặc dù đó chỉ là những khoảnh khắc ngắn ngủi gặp nhau với những câu nói yêu thương hoặc chỉ là những lời vô nghĩa nhưng trong lòng tôi lúc nào cũng chứa đầy hình bóng thân thương của nàng....
Sự bi thương giống như là một cái nút thắt chặt của một dòng chảy nhưng cũng từ cái nút bị thắt là khởi đầu của một sự phình to và bùng ra một cách mãnh liệt của dòng chảy giữa một khoảng rộng bao la... Cuộc đời này cũng như là một cây cầu dài với những nhịp nối nhịp mà khi đã đặt chân đến bờ bên......
Lại nói, sau khi vào năm thứ nhất Đại học Sư phạm Huế, được sự bảo lãnh của Đại sứ Đặc mệnh Toàn quyền Pháp, tôi bắt đầu tập trung học tiếng Pháp để chuẩn bị cho việc du học Pháp của tôi....
Thuở sinh viên với bất kỳ ai đã từng trải qua cũng đều phải tự thừa nhận rằng đó là thời kỳ sôi nổi nhất của cuộc đời mình, ở đó không chỉ có những ước mơ và hoài bão được dang rộng cánh mà ngay cả những khẩu khí hàng ngày cũng rất hào hứng và quyết liệt... Giảng đường Đại học chính là nơi để mình......
Mùa đông đầu tiên đã đến với tôi trong cuộc đời sinh viên của mình, trong cuộc đời tôi có lẽ thứ mà tôi sợ nhất chính là mùa đông. Kỳ lạ thật, tôi là một con người bằng da bằng thịt hẳn hoi nhưng tôi không hiểu sao cứ đến độ đông về là sức khoẻ của tôi lại suy sụp và tôi không biết nguyên do tại......
Niềm hạnh phúc và sung sướng mà tôi cảm nhận được trong lòng khi mình muốn yêu một ai đó không phải là vì được yêu mà là vì trí tưởng tượng của mình...
Tôi phải thú thực rằng, không chỉ có trí tuệ của tôi phát triển sớm mà ngay cả những cảm xúc của tuổi mới lớn của tôi cũng sớm bộc phát. Ngay từ độ tuổi ở những năm cuối Cấp II, trong óc tôi đã từng vương vấn một bóng hình ai đó khiến cho tôi luôn thèm khát được gần gũi một người con gái......
Theo truyền thuyết Phương Đông, bất kỳ ai từ lúc sinh và cho đến lúc lớn lên đều phải trải qua một kiếp nạn lớn lúc mười ba tuổi. Tôi không tin vào quan niệm ấy nhưng đó là sự thực đối với tôi....
Đó là em gái út của tôi, nó sinh vào cuối tháng mười một năm 1981 nên tôi thường gọi đùa nó là đời 81 chót chét. Kể từ khi đời 81 của tôi ra đời, ngôi vị em út của cô em gái thứ hai của tôi là đời 74 đã bị tiếm ngôi bởi đời 81....
Sau khi cuộc chiến tranh Biên giới phía Bắc vừa kết thúc, một gia đình người Hoa kiều không biết từ đâu chuyển về sinh sống và làm ăn ở Phường 5 của Thị xã Đông hà. Họ mở một hiệu bánh bao để tạo kế sinh nhai. Có lẽ nói không ngoa rằng người Hoa vốn giỏi nghề nấu nướng, cũng có lẽ vì cuộc sống khốn......
Cuộc sống này đã sinh ra con người thì cũng chính cuộc sống này sẽ sinh ra cho con người niềm hy vọng và những khát khao hướng đến cuộc đời đích thực....