Nếu không có ước mơ con người không thể lớn; Thành công lớn khởi đầu từ hoài bão tuổi ấu thơ...
Ngay buổi tối mà tôi phải đưa Sanyoung ra Sân bay để về Hàn Quốc khẩn cấp vì bị một cơn bệnh nguy hiểm, tôi quay trở về nơi lưu trú của Sanyoung để giải quyết những công việc còn lại bởi ở đấy vẫn còn nhiều tư trang và đồ đạc của Sanyoung mà tôi cần phải dọn dẹp lại cho gọn gàng, một số cần thiết......
Người biết kiềm chế cảm xúc của mình khi yêu cũng là người biết kìm nén lòng mình khi hờn giận...
Người đàn ông không rơi lệ vì bất hạnh chồng chất giáng xuống đời, người đàn ông chỉ rơi lệ khi đã giành được tột đỉnh vinh quang và người đàn ông chỉ khóc cho những kẻ đã vì mình phải chiến bại: Đó là người đàn ông chân chính....
Lại một năm nữa cũng sắp trôi qua. Tôi tưởng rằng năm nay (2003) sẽ trôi qua một cách yên ả, không có chuyện gì xảy ra nhưng mà đến cuối năm, khoảng tháng mười một thì một cậu Học viên cũ của Học viện Kỹ thuật Quân sự đã tốt nghiệp mà tôi đã từng xin cho cậu ta vào làm ở một Cơ quan Quân sự ngay......
Trong đời, kể từ lúc đang học Phổ thông Trung học cho đến khi tôi vào Đại học, tôi cũng đã từng hướng dẫn tốt nghiệp đại học cho không ít Sinh viên mặc dù không phải với tư cách là giáo viên hay giảng viên chính thức của một trường Đại học nào....
Từ khi tôi bước chân vào Thương trường tôi đã thực sự thấm thía câu nói của một vị Thủ tướng Thái lan (Sạc – sai) rằng ‘Thương trường như Chiến trường’ bởi sự cạnh tranh khốc liệt của nó. Tôi chỉ là một người làm công tác chuyên môn thuần tuý về Khoa học, Kỹ thuật và Công nghệ nên phong cách xã......
Lần đó tôi được mời đến để thực hiện một Dự án Nối mạng Hệ thống Liên lạc Viễn thông Quân sự trong Toàn quân cho Quân chủng Phòng Không (lúc đó vẫn còn là hai Quân chủng tách rời gồm Quân chủng Phòng Không và Quân chúng Không Quân, nay đã được sát nhập thành Quân chủng Phòng Không – Không Quân)....
Ngay sau khi tôi được thả khỏi trại giam của đồn Công An Gia Lâm, các Sỹ quan tuỳ tùng đi cùng bố tôi phải từ biệt bố tôi để trở về Sân bay Gia Lâm cho kịp bay vào Quảng Bình ngay hôm đó....
Năm 1987, lúc gia đình tôi đã chuyển vào Huế, một người chú họ của bố tôi từng học ở Trung Quốc gần hai mươi năm về Văn hoá và Học thuật Phương Đông đã từng ‘cắt’ cho tôi một lá số Tử vi mà trong đó nói rằng: ‘Cháu sẽ có ít nhất một lần bị tù oan vào lúc cháu 23 tuổi’;...
Chiều thứ bảy cuối cùng trước khi tôi rời Hàn Quốc để trở về Việt nam trong chuyến bay giữa tuần sau thì vị Chủ tịch Tập đoàn đã gọi điện cho tôi nói rằng Sanyoung rất muốn đến thăm tôi và sẽ chơi với tôi suốt cả ngày chủ nhật nếu không làm phiền cho tôi thì Chủ tịch sẽ đưa Sanyoung đến....
Thời gian đầu, khi tôi mới chuyển ra học tiếp tại Đại học Tổng hợp Hà nội, tôi ở tạm nhà của cậu ruột tôi....
Sự ‘báo mộng’ của một giấc mơ của tôi đã báo trước cho tôi sự tan vỡ của mối tình mà tôi đang ấp ủ với Nàng: Trong giấc mơ ấy tôi biết rằng tôi không thể cầu xin Phật bà tác thành cho mối duyên của hai chúng tôi....
Sự bi thương giống như là một cái nút thắt chặt của một dòng chảy nhưng cũng từ cái nút bị thắt là khởi đầu của một sự phình to và bùng ra một cách mãnh liệt của dòng chảy giữa một khoảng rộng bao la... Cuộc đời này cũng như là một cây cầu dài với những nhịp nối nhịp mà khi đã đặt chân đến bờ bên......
Lại nói, sau khi vào năm thứ nhất Đại học Sư phạm Huế, được sự bảo lãnh của Đại sứ Đặc mệnh Toàn quyền Pháp, tôi bắt đầu tập trung học tiếng Pháp để chuẩn bị cho việc du học Pháp của tôi....
Một chiều buồn, tôi lượn lờ dọc trên đường Lê Lợi để lân la vào các Hiệu sách hy vọng có thể tìm được một quyển sách nào đó hay hay để đọc....
Có một câu nói rất đơn sơ nhưng rất đỗi ý nghĩa với cuộc đời tôi ‘Nhà văn lúc nhỏ cũng học văn’....
Lại một năm học nữa lại đến với chúng tôi, đó là năm lớp mười một. Lúc này Quảng Bình vừa mới xây xong một trường Cấp III mới nên chúng tôi lại chuyển về học ở trường mới ở Thị xã. Tôi cũng đã có những thành tích rất tốt trong học tập....
Tôi bắt đầu học lớp tám ở Quảng Bình nơi mà tôi đã từng bắt đầu những ngày đầu tiên của đời học trò của mình nhưng ở một mái trường khác. Vào thời đó, các tỉnh miền Bắc đang chuyển đổi hệ Giáo dục Đào tạo dục từ hệ Mười năm sang hệ Mười hai năm nên lớp tám là lớp lở dở cuối Cấp II giữa hai hệ Giáo......
Tôi đang ngon giấc ngủ trưa thì bỗng dưng có tiếng người chạy rầm rập và tiếng hô to: ‘Trộm, bắt kẻ trộm... đứng lại’;...