Cho đến khi vào học Đại học Sư phạm Huế, tôi vẫn tiếp tục ghi danh vào học võ ở một lớp võ ngay trong trường mặc dù trước đó tôi từng bị các lò võ khác đuổi khỏi võ đường vì can tội ‘có năng khiếu giết người’....
Hai năm học Đại học đầu tiên của tôi tại một trường Đại học đầu tiên của tôi là ở Đại học Sư phạm Huế vậy là cũng chóng vánh kết thúc và cuối năm thứ hai, Chủ nhiệm Khoa Vật lý đã gọi tôi lên Văn phòng Khoa và đưa tôi quyết định buộc tôi thôi học vì hạnh kiểm kém và kết quả kém trong học tập. Hơn......
Sự ‘báo mộng’ của một giấc mơ của tôi đã báo trước cho tôi sự tan vỡ của mối tình mà tôi đang ấp ủ với Nàng: Trong giấc mơ ấy tôi biết rằng tôi không thể cầu xin Phật bà tác thành cho mối duyên của hai chúng tôi....
Hạnh phúc như muốn trải dài cuộc đời của tôi khi được sống bên cạnh nàng mặc dù đó chỉ là những khoảnh khắc ngắn ngủi gặp nhau với những câu nói yêu thương hoặc chỉ là những lời vô nghĩa nhưng trong lòng tôi lúc nào cũng chứa đầy hình bóng thân thương của nàng....
Vào một buổi sáng, khi tôi đang đi từ dưới cầu thang của Giảng đường để lên lớp học thì vừa hay cũng gặp một người nước ngoài từ trên đi xuống....
Một chiều buồn, tôi lượn lờ dọc trên đường Lê Lợi để lân la vào các Hiệu sách hy vọng có thể tìm được một quyển sách nào đó hay hay để đọc....
Đối với rất nhiều thế hệ trẻ mới lớn, cánh cửa trường đại học là khát khao cháy bỏng. Riêng tôi, nó chỉ là một sự hờ hững bởi vì tôi không thể tìm thêm được một điều gì mới mẻ ở tất cả các trường đại học trên đất Việt nam này: Những gì tôi muốn biết và những gì tôi muốn hiểu thì tự tôi cũng đã tìm......
Thầy Nguyễn Thúc Huy là một người từng xuất thân trong một gia đình tư sản yêu nước và có truyền thống trí thức rất danh tiếng từ Dòng họ Nguyễn Thúc với những Giáo sư hàng đầu của Việt nam như Giáo sư nổi tiếng Nguyễn Thúc Đỉnh, Giáo sư Nguyễn Thúc Hào chính là anh trai đầu của thầy Nguyễn Thúc......
Có một câu nói rất đơn sơ nhưng rất đỗi ý nghĩa với cuộc đời tôi ‘Nhà văn lúc nhỏ cũng học văn’....
Niềm hạnh phúc và sung sướng mà tôi cảm nhận được trong lòng khi mình muốn yêu một ai đó không phải là vì được yêu mà là vì trí tưởng tượng của mình...
Tôi phải thú thực rằng, không chỉ có trí tuệ của tôi phát triển sớm mà ngay cả những cảm xúc của tuổi mới lớn của tôi cũng sớm bộc phát. Ngay từ độ tuổi ở những năm cuối Cấp II, trong óc tôi đã từng vương vấn một bóng hình ai đó khiến cho tôi luôn thèm khát được gần gũi một người con gái......
Tôi bắt đầu học lớp tám ở Quảng Bình nơi mà tôi đã từng bắt đầu những ngày đầu tiên của đời học trò của mình nhưng ở một mái trường khác. Vào thời đó, các tỉnh miền Bắc đang chuyển đổi hệ Giáo dục Đào tạo dục từ hệ Mười năm sang hệ Mười hai năm nên lớp tám là lớp lở dở cuối Cấp II giữa hai hệ Giáo......
Học hết lớp bảy ở Đông hà, gia đình tôi lại chuyển về Quảng Bình, nơi mà tôi đã từng cắp sách đến trường những ngày đầu tiên. Sau gần sáu năm sống ở Đông hà, tôi cũng đã quen rất nhiều bạn bè, đến lúc chia tay cũng nhiều quyến luyến và ngậm ngùi. Cho dù tôi đã phải trải qua những năm tháng tằng bị......
Sau khi cuộc chiến tranh Biên giới phía Bắc vừa kết thúc, một gia đình người Hoa kiều không biết từ đâu chuyển về sinh sống và làm ăn ở Phường 5 của Thị xã Đông hà. Họ mở một hiệu bánh bao để tạo kế sinh nhai. Có lẽ nói không ngoa rằng người Hoa vốn giỏi nghề nấu nướng, cũng có lẽ vì cuộc sống khốn......
Đất nước vừa yên được tiếng súng ở miền Nam được bốn năm thì phía Tây Nam lại bắt đầu đổ máu, những người lính lại tiếp tục quay trở lại chiến trường. Cùng với những người lính năm xưa lại có thêm nhiều người lính trẻ, các anh lại hăm hở lên đường......
May mắn nhất trong đời tôi là tôi từng được chứng kiến những mảng đời đau thương đủ để tôi trở thành một con người sống có tâm hồn ấm áp nhân tình nhưng nếu phải chứng kiến sự đau thương diễn ra hàng ngày thì tim tôi sẽ trở thành chai sạn và tâm hồn tôi sẽ hóa đá....
Tôi đang ngon giấc ngủ trưa thì bỗng dưng có tiếng người chạy rầm rập và tiếng hô to: ‘Trộm, bắt kẻ trộm... đứng lại’;...
Học hết lớp hai, bố tôi lại đưa chúng tôi vào Thị xã Đông Hà để tiếp tục thành lập một đơn vị mới cho Tỉnh Bình – Trị – Thiên. Đông Hà chính là trước đây từng là chiến tuyến của Chính quyền Sài gòn cũ. Vùng đất này mới qua khỏi cuộc chiến tranh hai năm nên cuộc sống ở đây chưa kịp thay màu áo mới....
Thấm thoắt năm học đầu tiên trong cuộc đời tôi cũng kết thúc, đó là một ngày cuối cùng của năm học và cũng là ngày đầu tiên của kỳ nghỉ hè, tôi cùng bọn trẻ cùng lớp ùa ra cổng trường khi vừa tan buổi học cuối cùng....
Mẹ tôi cũng bình thường như bao nhiêu người mẹ khác nhưng mẹ tôi cũng là một người mẹ vĩ đại bởi mẹ tôi là một người có một tấm lòng bao dung và vị tha luôn thương yêu những đứa con hết mực, sẵn sàng tha thứ cho những sai lầm mà con mình vô tình vi phạm và có thể tự nhận thức được để tự sửa chữa......